Mười hai năm sau.
Trong bữa tiệc kỷ niệm ba mươi năm thành lập tập đoàn Lục Thị, Lục Huyền Lâm tuyên bố một việc.
“Con gái nhỏ Lục Nghiên Tịch sẽ kết hôn với tổng giám đốc Tư Bác Văn của tập đoàn Tư Thị. Sau khi cưới, tập đoàn Lục Thị sẽ chính thức giao cho Tư Bác Văn quản lý.”
Lục Huyền Lâm mỉm cười, dịu dàng đỡ bà xã bên cạnh, hạnh phúc nói: “Còn vợ chồng tôi sẽ đi du lịch vòng quanh thế giới sau khi bọn trẻ kết hôn.”
Dưới sân khấu, tiếng vỗ tay vang lên như sấm động, mọi người đều cảm thấy mối hôn sự này chính là ông trời tác hợp.
Suy cho cùng, mặc dù bây giờ tài lực của nhà họ Tư không cao nhưng tiếng tăm của họ trong giới chính trị cũng không kém nhà họ Lục bao nhiêu.
Trong buổi tiệc, Lục Nghiên Tịch nghe ba mình tuyên bố, trên khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp của cô hiện lên một chút thẹn thùng.
Cô nhìn sang người đàn ông lạnh lùng bên cạnh, trong mắt đầy vẻ lưu luyến si mê.
Mười hai năm… Cuối cùng cô cũng có thể cưới anh.
Lúc Lục Huyền Lâm bước xuống sân khấu, Tư Đông Phúc nhìn Lục Huyền Lâm cảm kích.
“Anh Lục, lần này nếu không phải anh ra tay giúp đỡ, nhà họ Tư của em e là phải tan nát rồi.”
Lục Huyền Lâm không nói thêm gì về chuyện này: “Cậu quá coi nhẹ bản thân mình. Nhà họ Tư có Bác Văn, nhất định sẽ càng huy hoàng hơn so với Lục Thị.”
Ông luôn nhìn người rất chuẩn, Tư Bác Văn giải quyết công việc vừa chính xác vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-luc-lai-cho-toi-leo-cay/452814/chuong-295.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.