Nói xong, Lục Huyền Lâm hừ lạnh một tiếng, ánh mắt lạnh lẽo dừng trên người mẹ của Lý Tiểu Đồng, đáng sợ tới mức khiến lời nói trong miệng cô ta chợt ngưng trệ lại.
Tịch có chuyện gì hay không, tất cả mọi người đều nhìn thấy.
“Hừ, vậy cũng không phải do Đồng Đồng nhà bọn tôi làm!” cô của Lý Tiểu Đồng giãy dụa, không phục nói.
"Cô..."
Ghê thật, là đầu sỏ gây chuyện mà còn nói chuyện hay như vậy?
Lâu lắm rồi Lý Tang Du chưa gặp qua người nào mặt dày như này, an nhàn ở thành phố C lâu quá nên cũng chẳng biết phải nói gì.
"Này? Cô giáo, cô thấy sao?”
Lục Huyền Lâm vừa nói xong, vị giáo viên vẫn luôn làm như trong suốt lập tức trở thành tiêu điểm.
"Tôi... Tôi..." Cô giáo cúi đầu, lắp bắp không nói được lời nào.
Nhìn dáng điệu của Lục Huyền Lâm là biết thân phận của anh không nhỏ.
Mà cô ta chỉ là một giáo viên, hai bên đều không đắc tội nổi.
"Cô giáo, cô cứ nói thật đi, có chuyện gì cũng có bọn tôi chịu trách nhiệm!" Cô của Lý Tiểu Đồng khinh thường liếc cô giáo một cái.
Đúng là đồ nhát gan sợ phiền phức!
"Là Tịch đẩy bạn nhỏ Đồng Đồng."
Nghe cô của Lý Tiểu Đồng nói vậy, cô giáo lập tức có can đảm, nhưng vẫn không dám ngẩng đầu nhìn Lục Huyền Lâm, người này cho cô ta cảm giác rất đáng sợ.
Lý Tang Du hừ lạnh một tiếng, sao một giáo viên như này có thể được tuyển vào cơ chứ?
Đáng ra phải là ngọn đèn sáng trên con đường của bọn trẻ, người này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-luc-lai-cho-toi-leo-cay/452795/chuong-276.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.