Nhưng Lý Tang Du không thể, ở trước mặt con, cô vẫn không thể thô lỗ như vậy!
Dù sao cô đã lấy ra quân bài lớn nhất của cô rồi!
Nếu Lục Huyền Lâm không đến! Vậy thì bọn họ hoàn toàn cắt đứt!
Lục Huyền Lâm đến! Thì phải làm tròn trách nhiệm của người ba!
Lý Tang Du để mặc cô của Lý Tiểu Đồng nói gì thì nói, không có quan tâm, cô khuỵu xuống, ôm hai đứa trẻ vào trong lòng.
Giọng nói không kìm chế được mà có chút run rẩy: “Cục cưng, đau ở đâu nói cho mẹ...”
Luôn nói mình không thể khóc, nhưng Lý Tang Du không nhịn được.
Tục ngữ nói, người làm mẹ thường sẽ mạnh mẽ, nhưng con cái cũng trở thành điểm yếu lớn nhất của mẹ!
“Mẹ, không khóc... không đau...”
Đặc biệt là con của cô còn hiểu chuyện như vậy, sao có thể không khóc chứ.
Nếu là Mộ, Tịch ở trong lòng mà khóc nháo, cô nói không chừng còn dễ chịu một chút.
Mộ lúc này có thể chạm vào mặt của Lý Tang Du, cậu bé rất nghiêm túc lau nước mắt cho Lý Tang Du.
Cậu bé không muốn mẹ khóc, mẹ khóc không hề đẹp, mỗi lúc như này thì Mộ hy vọng mình mau mau trưởng thành để bảo vệ cho mẹ và Tịch.
Nhưng bây giờ cậu bé không vội như vậy, bởi vì cậu bé muốn có ba rồi.
Cậu bé nghe thấy mẹ mình vừa rồi là đang nói chuyện điện thoại với ai đó.
Tịch không biết, nhưng cậu bé đều luôn rất rõ, Lục Huyền Lâm là ba ruột của cậu bé.
Mẹ gọi điện cho chú Lục Huyền Lâm, điều này có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-luc-lai-cho-toi-leo-cay/452791/chuong-272.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.