Lý Tang Du thở dài, cuối cùng vẫn nghe lời Lục Huyền Lâm, ngoan ngoãn quay lại ngồi vào chiếc ghế ban đầu. Cô thấy môi anh khô khốc, lại kéo chăn rồi đưa ống hút lên miệng anh.
Lục Huyền Lâm cũng không tỏ vẻ cố kỵ gì, uống mấy ngụm cho đến khi đôi môi mỏng của anh trở nên ẩm ướt thì mới dừng lại. Lý Tang Du đặt cốc xuống bàn trà bên cạnh, sắc mặt vẫn lạnh nhạt.
Hai người đã bình tĩnh lại, dường như cảm xúc kích động vừa rồi chỉ là ảo giác.
“Anh biết em đã sinh đôi long phượng, bọn nhỏ... rất dễ thương.”
Lục Huyền Lâm nằm hơi nghiêng nhìn cô, đổi đề tài.
Vốn dĩ anh đến nhà trẻ để gặp con và cô, ai ngờ lại xảy ra tai nạn xe. Vậy mà trước khi khỏe lại, anh vẫn không được nhìn thấy hai đứa con bé bỏng.
Nhưng những lời này đến tai Lý Tang Du lại có vẻ như mang một ý khác, cô đặt tay lên bụng của mình theo bản năng.
“Ừm, hai đứa đều rất ngoan.”
Cô không nói nhiều, cô sợ Lục Huyền Lâm cảm thấy có điều gì kỳ quặc, từ đó lại đi điều tra thân phận của hai đứa bé. Nhưng trên thực tế, Lục Huyền Lâm vốn đã nghi ngờ rồi.
Lục Huyền Lâm thấy tâm trạng của Lý Tang Du không tốt, cũng không muốn nói về chủ đề này nữa. Anh biết cô không muốn mình hỏi thăm tin tức của hai đứa nhỏ.
“Ngoan là được.” Thực ra anh muốn hỏi thêm chuyện liên quan tới Mộ Mộ và Tịch Tịch, nhưng Lý Tang Du không thích. Cho nên anh đành phải thu lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-luc-lai-cho-toi-leo-cay/452757/chuong-238.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.