🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Vì công việc, vì tụi nhỏ, chứ không phải vì anh ta...

Nếu cứ tưởng tượng mấy thứ không có chút ý nghĩa nào thì sẽ chỉ làm ảnh hưởng đến ý nghĩ của cô mà thôi.

“Mẹ, con có thể gọi người đó một tiếng chú Lục không?” Trầm mặc một lúc lâu, Lý Mộ mới nói ra lời trong lòng.

Đứa nhỏ đã trưởng thành rồi, hơn nữa còn rất lễ phép. Nếu đã biết nhau thì cũng nên chào hỏi, gọi một tiếng chú cũng không quá đáng.

Nhưng chính cô đã coi người đàn ông kia như người qua đường, vậy vì sao không thể để cho bọn trẻ cũng coi anh ta như người xa lạ?

Đối với câu hỏi của Lý Mộ, Lý Tang Du không cự tuyệt nhưng cũng không đồng ý, chỉ thẫn thờ nhìn qua tầng mây bên ngoài cửa sổ.

Chuyến đi này sẽ có kết cục gì đây?

Cô không dằn lòng được mà kéo Lý Mộ vào lòng, cô thật sự không hi vọng đứa nhỏ này sẽ phải gánh vác chuyện của người lớn: “Đứng cứ lo lắng trước cho mẹ như thế, cứ làm việc gì mình muốn làm, chỉ khi con vui thì mẹ mới có thể vui được, biết chưa? Người đó và con cũng có quan hệ máu mủ, con cũng có thể nhận người đó làm ba.”

Cả đoạn đường lại rơi vào im lặng.

Máy bay đảo mắt đã tới thành phố A.

Lý Tịch lúc ở trên máy bay nói liên mồm, sau khi nghe nhạc thì mới ngủ được một lát. Bây giờ sắp xuống máy bay nên bé vô cùng kích động.

Nhìn thấy Lý Tịch hoạt bát, Lý Tang Du cảm thấy con gái như vậy mới

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-luc-lai-cho-toi-leo-cay/452733/chuong-214.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Bà Lục Lại Cho Tôi Leo Cây
Chương 214: Bốn mắt nhìn nhau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.