Lúc này, Lục Huyền Lâm mặt hằm hằm đi tới phòng khách, mỏi mệt ngồi trên ghế sô pha.
“Anh, anh đến rồi! Chuyện liên quan đến danh phận này thì nhất định không thể lui bước! Cho dù ông nội răn dạy anh thì cũng phải… Này!”
“Ra ngoài! Lục Huyền Lâm không nhịn được mà quát lên.
Hà Thất Thất cũng không dám cãi lại, hậm hực rời đi.
Lý Uyển Khanh cũng bị dọa, nhưng lại không dám khóc thành tiếng, chỉ có thể khe khẽ nức nở.
Tiếng nức nở khe khẽ của cô ta khiến Lục Huyền Lâm chú ý tới Lý Uyển Khanh đang ở đây. Anh đứng dậy, ngồi xuống bên cạnh cô ta: “Anh tìm cô ta suốt, muốn hỏi cho rõ ràng, nhưng cô ta vẫn không nhận điện thoại.”
“Không sao… Không trách chị ấy được, là em không đúng…”
“Không! Đây không phải là lỗi của em, anh nhất định sẽ tìm ra cô ta, để cô ta xin lỗi trước mặt em.”
Anh vẫn không thể hiểu nổi tại sao Lý Tang Du phải nói những câu kia trên sân khấu?
Điện thoại di động vang lên tiếng thông báo của messenger.
Anh lấy ra xem, là ảnh chụp chung giữa Lý Tang Du và Thái Vũ Hàng.
Không tệ, có gan đấy.
Sau khi gây chuyện thì một mình bỏ đi, để lại một đống rắc rối. Vào lúc rất nhiều người đang tìm cô, cô thì hay rồi, ở bên Thái Vũ Hàng, còn mập mờ như thế.
“Lục Huyền Lâm?” Thấy anh nhìn chằm chằm điện thoại đến nỗi ngẩn người, Lý Uyển Khanh không hiểu bèn hỏi.
Sau khi nhắn một dấu chấm lửng trả lời, Lục Huyền Lâm cất điện thoại di động
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-luc-lai-cho-toi-leo-cay/452684/chuong-165.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.