Điều này làm sao qua mắt được Lý Uyển Khanh? Đương nhiên cô ta biết trong lòng anh đang nhớ tới một người.
Người này là ai, khỏi nghĩ cũng biết.
Vì để làm anh phân tâm, Lý Uyển Khanh tỏ vẻ yếu đuối, đáng thương: “Có phải em rất đáng ghét vì luôn giục anh ly hôn hay không? Nhưng em sợ thời gian càng lâu thì anh sẽ thay lòng mà bỏ rơi em.”
“Sao lại thế? Trong hai năm qua, chẳng phải anh vẫn luôn đợi em trở về sao?” Lục Huyền Lâm yêu chiều xoa đầu cô ta.
Lý Uyển Khanh mở to đôi mắt long lanh nhìn anh: “Vậy... từng có một khoảnh khắc nào anh thích chị em không?”
Câu hỏi này khiến Lục Huyền Lâm ngơ ngác.
Thích... hình như từng có, còn không phải một khoảnh khắc mà là thường xuyên.
Ngay cả anh cũng chẳng nghĩ tới, tự nhiên lại thích.
Thấy Lục Huyền Lâm im lặng, Lý Uyển Khanh nóng vội nói: “Trả lời em!”
“... Từng có.” Lục Huyền Lâm khó xử nhìn cô ta, đối mặt với Lý Uyển Khanh, anh không thể nào nói dối.
Con gái đều rất nhạy cảm, nếu Lục Huyền Lâm nói không yêu thì chắc chắn cô ta sẽ không tin. Nhưng bây giờ, anh nghiêm túc trả lời từng có thì cô ta lại khó chịu: “Vì sao? Không phải anh nói đời này anh chỉ thích mình em thôi à? Vì sao lại thích chị gái em?”
“Uyển Khanh à, anh thành thật xin lỗi, có đôi khi người ta không khống chế được chuyện này, anh cũng không muốn nhưng thật sự không thể kiềm chế nổi.”
Hiện tại anh cũng không rõ vì sao có đôi khi bản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-luc-lai-cho-toi-leo-cay/452676/chuong-157.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.