“Hai năm trước mẹ tôi từng bị bệnh nặng. Lúc đó, không ai chịu giúp bà ấy cả, tôi lại chỉ là một sinh viên còn đang đi học... Một người đàn ông đột nhiên xuất hiện hỏi tôi có phải thiếu tiền hay không, vậy là tôi liền...”
Giọng Lâm Hân nghẹn ngào không thể nói thêm được nữa.
Trong lòng Lý Tang Du khó chịu vô cùng, cô chưa từng nghe Lâm Bách Thần nói những chuyện mà Lâm Hân nói bây giờ.
“Thật ra tất cả điều Triệu Thùy Dung nói cũng không phải lời nói dối, tôi quả thật vì tiền mà... Có lẽ tôi thật sự là loại người này...”
“Không, Lâm Hân, em đừng nghĩ như vậy! Tất cả việc này không liên quan tới em, em chỉ là đúng lúc gặp phải tình huống này thôi...” Giọng nói Lý Tang Du hơi run, ngay cả tay của cô cũng run rẩy theo.
Lâm Hân cũng tuyệt vọng, ai gặp loại tình huống này cũng đều không bỏ mặc mẹ của mình.
Vừa rồi đã trải qua nhiều chuyện như vậy, lúc này Lâm Hân cần được nghỉ ngơi, Lý Tang Du đứng lên nói: “Em nghỉ ngơi cho lành vết thương đi, chị sẽ không nói chuyện này cho mẹ em đâu.”
“Cám ơn chị... Tang Du.”
Lý Tang Du hơi ngẩn ra. Đây là lần đầu tiên sau hai năm Lâm Hân mới lại xưng hô với cô như vậy một lần nữa.
Ra khỏi bệnh viện, Tiền An Na giữ cô lại, vẻ mặt hơi mất tự nhiên: “Chị dâu, chị có quan hệ gì với cô ta thế? Bạn bè bình thường thì cô ta sẽ không kể cho chị nhiều như vậy đâu.”
“Cô ấy là em gái của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-luc-lai-cho-toi-leo-cay/452668/chuong-149.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.