“Tiếng người.” Lý Tang Du không nhìn nữa: “Chuyện giữa anh và Lý Uyển Khanh, người ngoài như tôi cần phải hỏi nhiều như vậy sao?”
Lục Huyền Lâm nghẹn họng: “Cô là chị gái, dù gì cũng phải quan tâm trạng thái sức khỏe của cô ấy chứ?”
“Có anh quan tâm là đủ rồi, người mà cô ta quan tâm cũng chỉ có anh thôi, huống hồ vụ tai nạn xe và việc cô ta mất tích nào liên quan đến tôi.”
Đột nhiên, trong mắt Lục Huyền Lâm lóe sáng, ngay lúc anh vừa định hỏi tiếp thì Lý Tang Du chợt bảo dừng xe.
Lý Tang Du bước xuống xe, đi vào một quán hầm thập cẩm, mua một hộp rồi trở lại trong xe.
Xe tiếp tục chạy, chủ đề vừa bị gián đoạn không thể nào tiếp tục.
Anh sợ hỏi quá nhiều cô lại thu mình vào trong chiếc mai rùa.
...
Bước vào nhà họ Lý, ba Lý nhìn thấy con gái mình thì không khỏi giật mình: “Tang Du, sao con lại tới đây?”
“Thấy con ba có vui không?”
“Vui chứ, đương nhiên là vui rồi.” Ba Lý phá lên cười.
“Nhìn xem gì đây này?” Lý Tang Du lắc hộp cơm trong tay.
Ba Lý hít một hơi, hai mắt lập tức phát sáng: “Thịt hầm?”
“Vâng, chân giò hầm, là món ba thích ăn nhất.”
“Vẫn là Tang Du ngoan nhất, còn nhớ ba thích ăn gì nữa.” Ba Lý xoa đầu cô hiền từ.
Ông ấy không có yêu cầu xa vời, chỉ hi vọng con gái mình khỏe mạnh và hạnh phúc, cũng chẳng cần quà cáp đắt đỏ gì, một hộp chân giò hầm là có thể khiến ông ấy vui cả tối.
“Dĩ nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-luc-lai-cho-toi-leo-cay/452652/chuong-133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.