Chương trước
Chương sau
Nhưng vào thời điểm mấu chốt này, hình ảnh trên ti vi đột nhiên dừng lại.
Lục Huyền Lâm đi lên đập ti vi một cái.
Thời khắc quan trọng như thế lại bị đứng máy?
“Anh Lục Huyền Lâm, không phải ti vi có vấn đề, mà là người ta chỉnh video, anh xem video lại tiếp tục rồi kìa.” Mộ Nhã Kỳ tốt bụng nhắc nhở, hành động của Lục Huyền Lâm cho cô ta biết, anh rất để ý đến người phụ nữ Lý Tang Du kia.
Lúc Lý Tang Du đang từ từ đến gần đường lớn, đột nhiên được một cánh tay kéo về.
Lục Huyền Lâm thầm thở phào.
Với tính tình của Lý Tang Du, anh không tin cô sẽ tự sát, giống như sau khi mất con cô cũng sẽ không tự sát vậy. Về phần tại sao lại nhảy xuống biển thì anh vẫn chưa nghĩ ra. Dù anh không tin cô sẽ tự sát, nhưng ngoài miệng chắc chắn anh sẽ không thừa nhận.
Vì anh không muốn thua trước mặt cô!
Lục Huyền Lâm vừa mới thở phào một hơi, ngay sau đó lại bắt đầu nổi giận.
Lý Tang Du bị một người đàn ông ôm lấy, mà cô còn nằm yên trong lòng người đàn ông này.
Anh chỉ có thể nhìn thấy bóng lưng của người đàn ông, chứ không nhìn thấy khuôn mặt anh ta.
Người đàn ông này không phải Thái Vũ Hàng.
Rốt cuộc bên cạnh cô có bao nhiêu người đàn ông?
Lục Huyền Lâm cảm thấy lồng ngực có một ngọn đuốc đang cháy lên.

Là anh quá lơ là với cô nên mới để cô có cơ hội ra ngoài quen biết hết người đàn ông này đến người đàn ông khác như thế sao?
Cảnh này khiến cả nhà họ Lục rơi vào yên tĩnh, nhưng sau đó lại trở nên ầm ĩ.
“Còn ra thể thống gì nữa!” Ông cụ Lục tức giận gõ gõ cái gậy.
“Huyền Lâm, rốt cuộc là có chuyện gì vậy?” Mẹ Lục cũng không xem tiếp được nữa.
“Mợ, con đã nói với mợ Lý Tang Du không đáng tin rồi, thế mà anh còn không, bây giờ nhìn đi, bị lộ nguyên hình rồi đúng không.” Hàn Thất Thất châm dầu vào lửa.
Chỉ có Lục Dĩ Mai phát hiện điểm không đúng: “Huyền Lâm, sao Tiểu Du đi làm ở tập đoàn Lục Thị lại bị ức hiếp thành thế này? Người không biết còn tưởng nhà họ Lục chúng ta ỷ thế hiếp người đấy.”
Lời nói này khiến Lục Huyền Lâm nghẹn họng.
Đúng là anh ỷ thế hiếp người thật.
“Nếu chị bị đối xử như vậy, ai tốt với chị, chị sẽ nhào vào lòng người đó.” Lời nói của Lục Dĩ Mai lập tức khiến mọi người ngưng phê bình Lý Tang Du.
“Nhãi con, sao Tiểu Du lại bị người ta ức hiếp thành thế này? Mau đi điều tra, nhất định phải điều tra rõ ràng. Không thể để người khác cho rằng nhà họ Lục chúng ta bạc đãi người ta được.” Ông cụ cũng phát hiện vấn đề không đúng.
“Đúng thế, xem ra con bé Tiểu Du thật sự chịu nhiều uất ức lắm, con bé đâu rồi? Tối nay sao không thấy con bé?” Lúc này mẹ Lục mới phát hiện tối này không nhìn thấy Lý Tang Du.
Lục Huyền Lâm khó chịu từ nãy đến giờ đứng dậy, nét mặt nghiêm túc, không nói một lời đi ra ngoài.
Lúc tất cả mọi chuyện diễn ra với Lý Tang Du, anh đều có mặt ở đó, bây giờ nghĩ lại mới thấy anh thật sự hơi quá đáng.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.