Sau đó, chỉ nhìn thấy Thái Vũ Hàng đang đi từ bên ngoài vào, trên mặt đều là ý cười.
Lúc nhìn thấy Thái Vũ Hàng, Lục Nghiên Tịch cũng có hơi ngạc nhiên, vội vàng nói: "Chú Thái, sao chú lại ở đây thế ạ?"
"Vừa nãy chú đang nói chuyện với mẹ con thì con đến đấy."
Thái Vũ Hàng cầm theo trái cây, đặt lên đầu giường của Lý Tang Du: "Tan làm, không có chuyện gì, nên chú đến đây trông mẹ con."
"Gần đây tinh thần của mẹ con, tốt hơn nhiều so với lúc trước đấy."
Nghe lời nói này của Thái Vũ Hàng, Lục Nghiên Tịch cũng tỏ vẻ đồng tình.
Cô cũng có thể nhìn ra được, sắc mặt của Lý Tang Du đã hồng hào hơn trước kia rất nhiều rồi.
Lục Nghiên Tịch nhếch môi, trong mắt vô cùng cảm kích nhìn Thái Vũ Hàng.
"Chú Thái này, cũng may mà còn có chú đấy."
Trước kia, lúc tìm bác sĩ chính là lúc khó khăn nhất, nếu không phải có Thái Vũ Hàng tìm được bác sĩ, sắp xếp tốt hết mọi thứ, thì nhất định Lý Tang Du không thể được giống như bây giờ được.
Nghĩ như thế, Lục Nghiên Tịch lại cảm thấy hoảng sợ.
Trong lòng cô, cô xác định chính là Thái Vũ Hàng đã giúp cô chăm sóc.
Nhưng mà, đối với mấy lời của Lục Nghiên Tịch, Thái Vũ Hàng cũng chỉ lắc đầu.
"Nói gì đấy."
"Chú cũng không giúp được gì nhiều, chỉ có thời gian rảnh nhiều quá nên đến thăm mẹ con thôi, vẫn là Tiểu Tịch vất vả."
Nghe thấy thế, Lục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-luc-lai-cho-toi-leo-cay/3006549/chuong-565.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.