Editor: YuuNếu có một ngày, một ngày nhạt nhẽo đến vô vị, một ngày mà gió nhẹ mây hờ hững trôi, bạn đi bộ trên một con đường, thậm chí còn không nhớ rõ nơi này là ở đâu. Bạn nghiêng thân mình, nói chuyện cười đùa vui vẻ với những người bạn của mình. Vào lúc này, một ai đó đột nhiên xuất hiện trước mặt bạn.
Mà người này, bảy năm không gặp.
Bạn thậm chí còn không biết mở miệng nói xin chào như thế nào.
Liệu bạn sẽ kéo khóe miệng lên, nở một nụ cười cứng ngắc, hay là giả vờ người trước mặt bạn chỉ là không khí và bỏ qua nó?
Thật ra, đã không có chuyện gì xảy ra cả.
Bởi vì nó xảy ra nhanh đến nỗi Vân Khê còn không có thời gian để nghĩ về nó.
Cứ như vậy mà gặp gỡ Sở Mặc.
Một gương mặt đã từng vô cùng quen thuộc, nhưng hiện tại lại vô cùng xa lạ.
Trái tim cô không ngừng trùng xuống. Rõ ràng trong bảy năm qua, trong giấc mộng vào những đêm khuya tĩnh lặng, cô vẫn thường mơ mình sẽ gặp lại một người bạn cũ, vào ngày nào đó, thời gian nào đó.
Cậu sẽ trở thành người như thế nào, cậu sẽ mặc quần áo màu gì, có phải kiểu tóc cũng thay đổi rồi không. Dáng người sẽ như thế nào, trở nên béo hơn hay là gầy đi. Những chi tiết này cô đã từng xem xét rất cẩn thận.
Nhưng lại không nghĩ tới tất cả mọi chuyện đều diễn ra thình lình như vậy.
Ánh đèn trên trần nhà làm tầm nhìn của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-le-va-giay-bong-ro/3041762/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.