Editor: Yuu“Sở Mặc! Cậu đừng quá phận!” Vân Khê mở to hai mắt nhìn chằm chằm Sở Mặc, kéo khoảng cách giữa mình với Sở Mặc ra.
Nhưng Sở Mặc lại cố tình tiến sát lại gần, ép Vân Khê vào bên cạnh bàn. Giọng nói cậu có từ tính, còn có chút dụ hoặc: “Hả? Không để ý tới anh sao? Nghe nói em còn ghen nữa?”
Vân Khê nghe xong mặt đều đỏ bừng lên, dường như hai má cô có thể sánh ngang với trứng gà chiên: “Cậu nói lung tung cái gì vậy?” Cô nhẹ nhàng nói: “Ai ghen tỵ chứ!”
Nói xong còn quay mặt đi, không để ý tới cậu.
Sở Mặc híp mắt cười. Tay trái nắm lấy cái bút, thật cẩn thận dùng nắp bút gạt phần tóc mai rơi xuống bên mặt Vân Khê ra sau tai.
Động tác thong thả mà trìu mến.
“Tiểu Thiên Nga.” Sở Mặc vô thức dùng đầu lưỡi chọc chọc vào má, đầu ngón tay có chút ngứa: “Anh không bao giờ nhìn vào mặt khi xem phim.” Giọng nói của cậu tràn ngập cảm xúc và ham muốn: “Bởi vì…” Cậu vươn đầu lưỡi ra liếm đôi môi có chút khô khốc: “Những người này đều không đẹp bằng em.”
Tim Vân Khê lập tức bị chọc trúng.
Sở Mặc cảm nhận được Vân Khê ở trong lòng khẽ run rẩy.
Cậu lặng lẽ mỉm cười. Gió nhẹ thổi bay tóc mái màu nâu trên trán cậu. Cậu nhìn hai mắt cô, nói: “Về sau đều nhìn em.”
“Anh chỉ nhìn em thôi.”
Nhìn bộ dạng múa ba lê của em, bộ ngực nhỏ dần ưỡn ra, cái lưng trần trụi ra bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-le-va-giay-bong-ro/3041714/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.