Editor: YuuBuổi tối, Sở Mặc cùng bọn Đàm Thiên, Vương Kiêu Dương có một bữa tiệc nhỏ.
Chờ đến lúc Sở Mặc xuất hiện, Đàm Thiên, Vương Kiêu Dương và Tường Tử đã sớm ngồi ở bàn, tập hợp lại đủ một bàn mạt chược.
Các nam sinh trong phòng đều hít mây nhả khói, mùi thuốc lá tràn ngập cả phòng.
Tiếng mạt chược trên bàn phát ra âm thanh bụp bụp, còn có tiếng chửi bậy, cũng có tiếng nói chuyện vui vẻ của mọi người.
“Chao ôi, Mặc à, cuối cùng mày cũng tới rồi. Chơi hộ tao một ván,” Vương Kiêu Dương vẫy tay, nhường chỗ cho Sở Mặc: “Vợ yêu của tao sẽ tới đây bây giờ, tao phải ra đón cô ấy một lúc.”
Nói xong còn lưu luyến ném ra một bộ Nhị Khẩu.
Mọi người sôi nổi kêu rên.
“Mẹ nó Vương Kiêu Dương, cái đồ chó đẻ này, mày còn dám yêu cầu anh Mặc chơi thay mày nữa hả. Rõ ràng mày muốn chúng tao mất tiền có phải không hả.”
“Này này này, đừng đi, tốt xấu gì cũng chơi xong bài này đi, đánh xong chúng ta bắt đầu ăn.”
“Đúng rồi đó, tên nhóc mày cũng khôn lắm. Sao, định núp sau lưng nhị thiếu mà kiếm tiền à.”
Ngón trỏ và ngón giữa của Vương Kiêu Dương khép lại đặt ở thái dương, rồi nhường chỗ cho Sở Mặc. Sau đó, chờ Sở Mặc ngồi xuống, Vương Kiêu Dương còn chân chó bóp vai cho Sở Mặc, nói: “Ai, anh Mặc vất vả, anh Mặc vất vả rồi, để tiểu nhân mang tới cho ngài một điếu thuốc nhé?”
Đàm Thiên lập tức cười nhạo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-le-va-giay-bong-ro/3041700/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.