Editor: YuuVài ngày sau đó, Vân Khê đều vô cùng lo lắng và đề phòng, chỉ sợ Sở Mặc ngăn mình lại gặng hỏi câu trả lời mà ngày hôm đấy cô không đưa ra.
May mắn thay, mấy ngày hôm nay Sở Mặc vô cùng bận rộn. Sau giờ học, cậu đều vội vàng rời đi, cũng không có thời gian đi bắt Tiểu Thiên Nga.
Vân Khê cuối cùng cũng có thể thở phào nhẹ nhõm.
Chỉ là việc tập luyện ở vũ đoàn ngày càng căng thẳng. Chưa đầy một tháng nữa cuộc thi chính thức sẽ diễn ra, giáo viên dạy múa cũng đã tăng cường độ luyện tập lên, mà Vân Khê với tư cách là người múa chính, cũng là linh hồn của toàn bộ bài múa nên càng không thể lơi lỏng được.
Cô thường xin nghỉ học vào các buổi chiều để tới phòng tập tập múa ba lê.
“Một hai ba bốn, hai hai ba bốn, chú ý đến biên độ động tác, nhớ phải luôn tươi cười, nâng cao tinh thần, coi mỗi buổi tập chính là buổi biểu diễn cuối cùng.” Được một lúc giáo viên dạy múa lại hét lớn khẩu hiệu, bởi vậy giọng nói cũng trở nên khàn khàn hơn, tạo thành tiếng vang quanh quẩn trong phòng tập.
“Vương Điềm Điềm, động tác của em không đúng biên độ rồi, mũi chân không kiễng lên tới, lưng cũng không đủ thẳng. Từng động tác nhỏ này của em người ở dưới sân khấu cũng có thể quan sát ra, em cho rằng người tới xem đều là kẻ ngốc sao, ban giám khảo đều bị mù sao? Bộ dạng như thế này sau này tham gia kiểm tra năng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-le-va-giay-bong-ro/3041686/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.