Sau hôm Quách Uyển Nghi đến, Chu Noãn đặc biệt dặn dò dì Lý không cần nói việc Quách Uyển Nghi đến cho Chu Diệc Mạch, cô sợ anh lại vì mình mà lo lắng.
Bằng lái của Chu Diệc Mạch vẫn bị giữ, gần đây sáng sớm cùng Chu Noãn ra cửa ngồi xe bus, nhà trẻ của Tuế Tuế còn chưa khai giảng, cho nên vẫn ngây ngốc ở nhà, để dì Lý chăm sóc.
Đến trạm xe bus, Chu Noãn xuống xe, cô khẽ ngửa đầu nói lời tạm biệt với Chu Diệc Mạch còn ở trên xe.
Chờ xe bus đi xa, cô mới xoay người đi về phía nhà trẻ.
Một cơn gió lạnh thổi qua, Chu Noãn hít một hơi khí lạnh, một lần nữa kéo khăn quàng cổ, đi vài bước, cô nghe thấy sau lưng có tiếng bước chân, liền dừng lại.
Cô quay đầu lại, không có ai.
Chu Noãn nghiêng đầu, chẳng lẽ cô nghe lầm?
Cô nhún nhún vai, không nghĩ nhiều, cất bước đi.
Vào phòng làm việc, Chu Noãn tháo khăn quàng cổ, ngồi xuống vị trí.
Vương Lỵ ở đối diện uống nước nóng, cô ấy nhìn ra ngoài cửa sổ, thuận miệng nói: “Noãn Noãn này.”
“Hả?”
“Gần đây chỗ này trị an không tốt lắm, một mình cô về nhà, phải cẩn thận đấy.” Vương Lỵ nhắc nhở Chu Noãn.
Chu Noãn gật đầu : “Đã rõ.”
Chu Noãn lật xem giáo án, rũ mi mắt, gần đây cô luôn cảm thấy có người theo dõi mình.
Sau đó cô lắc lắc đầu, vẫn là không nên buồn lo vô cớ.
Chu Noãn sắp xếp ổn thỏa giáo án,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-lan-gap-go/2445248/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.