“Đây là từ khúc lúc lâm chung của Sư tiên sinh. Trong từ khúc có ẩn giấu điều gì đó.” Mộc Nhi nói với Long Nhị những điều nàng đã bàn với Nhã Lê Lệ. Năm bản nhạc đầu tiên phối với nhau không phải chỉ để kêu oan mà còn có thể giải thích ra nhiều điều khác.
Long Nhị suy nghĩ một chút, hỏi: “Mộc Nhi, các nàng học cầm nghe cầm, luôn nghe ra được một câu chuyện?”
“Có thể nghe được một chút, ví dụ như tư thế hào hùng, tri âm tri kỷ, hay câu chuyện kể tình cảm…” Cư Mộc Nhi ngừng lại một chút, đang do dự xem có nên nêu ví dụ cho Long Nhị không, mà cũng chẳng biết nêu ví dụ cho hắn thì có ích gì không?
Long Nhị cũng nói: “Nhưng những chuyện như yêu đương, đi chinh chiến xa nhà, sau đó chờ người trong lòng trở lại, vậy mà chỉ nghe từ khúc mà cũng hiểu?”
“Cái này thì đương nhiên là phải hiểu được câu chuyện phía sau của người soạn từ khúc đó, rồi phối hợp với từ khúc để giải thích.”
“Vậy thì Sư Bá Âm biết người soạn là ai, còn biết chuyện của người ta? Nếu không làm sao ông ta có thể nói cho các nàng rõ ràng như thế?”
Cư Mộc Nhi sửng sốt: “Tục truyền rằng từ khúc này do Sử Thượng thư đoạt được, ông ta không đàn nổi nên nhờ Sư Bá Âm hỗ trợ.”
“Nói như vậy, nếu không phải chỉ có Sư Bá Âm biết điều ẩn giấu đằng sau từ khúc này thì Sử Trạch Xuân cũng biết. Sử Trạch Xuân kể lai lịch từ khúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-lan-ga/1915847/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.