51. Ta thì có ý đồ xấu gì chứ.
Từ sau khi lập phủ, Lâm Thanh Vũ chưa bao giờ mời bất cứ ai đến phủ của y, bao gồm cả người nhà. Mặc dù Cố Phù Châu có ân với Lâm gia, nhưng điểm đáng ngờ trên người hắn quá nhiều, bên cạnh còn có người của Thiên Cơ doanh, bất kể là nói gì, làm gì, đều bị Tiêu Tranh biết. Lúc này dẫn hắn về phủ, tuyệt đối không phải là cử chỉ sáng suốt.
Lâm Thanh Vũ cân nhắc tới lui, nói: "Ta là người thủ tiết, phu quân chết bệnh chưa quá nửa năm. Nếu tùy tiện đưa tướng quân vào phủ của ta, chắc chắn sẽ dẫn đến lời trách móc."
Cố Phù Châu cũng đổi ý, không miễn cưỡng nữa: "Đã vậy thì, đành đến Nam An Hầu phủ thôi."
Lâm Thanh Vũ nghĩ Cố Phù Châu cưỡi ngựa đến, nhưng không ngờ hắn lại giống mình, ngồi xe ngựa. Hai người tới Nam An Hầu phủ, sau khi hạ nhân thông truyền, mặc dù Nam An Hầu không ra nghênh đón như lúc đón Thái tử, nhưng cũng ra chính điện đón chào.
Mấy tháng không gặp, khí sắc của Nam An Hầu khá hơn không ít, đứa con trong bụng Phan thị quả là bỏ không ít công lao. Cố Phù Châu cùng là hầu tước nhất phẩm giống ông ta, chỉ cần gặp mặt xã giao là được.
Lâm Thanh Vũ yên lặng đứng bên cạnh, nghe hai người đưa đẩy nói nhảm. Lúc Cố Phù Châu đối mặt với Nam An Hầu, thần sắc lạnh lùng, lời ít ý nhiều, cử chỉ toàn là phong cách quân nhân già dặn, trở nên tương tự với chiến thần mặt lạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-lan-ga-cho-in-luoi/1039036/chuong-051.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.