26. Cần giúp không.
Một cơn mưa thu một làn gió lạnh, mưa xuống mang đi cái nóng còn sót lại của ngày hè. Mưa rơi trước sảnh, trong sảnh được để một chum đựng nước, nước mưa rơi xuống mặt chum, tiếng ào ào bên tai không dứt.
Hoa Lộ đi ngang qua thư phòng, thấy cửa sổ đang mở, bên trong còn có đèn, tưởng rằng thiếu quân đang đọc sách trong đó, đi vào mới thấy người đang đứng trước bàn là đại thiếu gia nhà nàng.
Hoa Lộ liên tục xác nhận, dụi mắt hết mấy lần, chắc chắn mình không nhìn nhầm mới hỏi: "Đại thiếu gia, ngài ở thư phòng làm gì thế?"
Chỉ mấy lúc đại thiếu gia muốn làm phiền thiếu quân thì mới đến thư phòng, nhưng bây giờ thiếu quân không có ở đây.
Lục Vãn Thừa sống không còn gì luyến tiếc: "Tôi đang giải đề."
"Giải đề?" Hoa Lộ bước lên nhìn, trên giấy là một đống tùm lum tá lả, nàng nhìn cũng không hiểu. Nàng đưa tay muốn đóng cửa sổ lại thì bị Lục Vãn Thừa cản: "Tôi hơi hoa mắt, muốn hóng gió một lúc."
"Không được đâu đại thiếu gia." Hoa Lộ cưỡng ép đóng cửa sổ lại, "Thiếu quân nói, bây giờ ngài không thể ra gió."
Lục Vãn Thừa quăng bút, ngồi phịch xuống xe lăn: "Đau đầu, mệt quá, phiền quá, tôi không muốn nghĩ nữa."
Hắn đã nghiêm túc suy nghĩ hết một tiếng, công việc trí óc cường độ cao thật sự rất lao lực, làm hắn nhớ lại những ngày tháng bi thảm khi còn đi học, rõ ràng là rất mệt với việc học mà còn phải tốn thời gian cho bài tập.
Hoa Lộ chu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-lan-ga-cho-in-luoi/1039011/chuong-026.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.