A Ly chấm một chút bột phấn cho vào trong miệng, hơi chua, hơi ngọt, hơi cay cay nữa.
Dù cô theo ngành cung đấu trạch đấu, thành tích học môn dùng độc cũng không tồi, song hầu hết thời gian thực hành đều được dùng để làm điểm tâm. Cả vốn lẫn lãi đều chôn vào số điểm tâm này, nên công việc mạo hiểm và kích thích như chuẩn bị độc dược để giết người diệt khẩu một người hay cả nhà người ta, cô không thông thạo cho lắm.
Sau đó cô không kìm được nghĩ: Nếu A Ba ở đây thì tốt rồi, nhỏ đó rành món này nhất, thì thích việc gì là giỏi ở việc đó thôi. Có điều Tư Mã Dục không ở đây, cô và A Ba cô nam quả nữ tình ngay lý gian, cũng không tiện gặp mặt.
So sánh mà nói, Hội Kê vương chẳng những có thể để Quế Hương gặp được người khác, còn có thể bí mật mang cả “hàng lậu” vào trong. Tư Mã Dục nói hắn ta không có bản lĩnh, đúng là qua loa đại khái. Vị chư hầu Vương này vẫn có lĩnh vực mà hắn am hiểu. Tuy lĩnh vực này thành lập dựa trên nền tảng lén lút, càng nhìn càng thấy giống một con chuột chứ không phải một vương gia. Nhưng thủ đoạn có thể vu tội cho người khác, không thể nói là kẻ xấu hay là có khí thế lớn được cả.
“Lần trước bột sơn tra[1] làm còn không?” Nàng nghĩ nghĩ, hỏi.
“Còn một ít ạ.”
A Ly nói, “Gói một túi, đưa cô ấy mang về.”
Châu Ngọc đáp lời, tự mình sắp xếp. A Ly cân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-lan-di-thi-thai-tu-phi/1916864/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.