Edit: Meovangyeuyeu
Beta: Mì Xào
——ooOoo——
Trời dần vào thu, nắng sáng trong, bầu trời trong xanh chẳng gợn nửa áng mây.
Trước điện lá phong theo gió bay xuống, bay vòng đậu lại trên bàn đá sạch sẽ. Trên đầu cành có con chim sẻ nhảy nhót, làm cành cây khô rung lên.
Cửa điện đóng chặt, các cung nữ kéo váy uyển chuyển đi vào sân, nhìn thấy đồ ăn đã nguội lạnh vẫn để nguyên ở trước cửa, hai mắt nhìn nhau.
Sau đó một người đưa tay gõ nhẹ lên cửa, đẩy khẽ, thấy cửa vẫn khóa như trước, mới gọi: “Điện hạ, Điện hạ?”
Trong phòng truyền ra tiếng trả lời không rõ ràng: “tránh chỗ khác, đừng quấy nhiễu ta đọc sách”.
Hai người đều thở dài.
“Người đọc sách đã hai ngày nay rồi, hãy ăn chút gì đi.”
“Cút ngay”
Đây cũng chẳng phải lần đầu hai người hầu hạ anh, đã quá rành cái bản tính cố chấp của vị chủ tử này. Nên không tận lực khuyên nhủ nữa, chỉ bàn bạc với nhau, nói: “Vẫn cứ bẩm báo lên trên thôi”.
Tư Mã Dục ở trong phòng dựng lỗ tai lên nghe.
Anh nay đã lớn, rất nhiều chuyện đã có tầm hiểu biết hơn trước đây, mỗi lần anh làm sẽ không chỉ được đánh giá bởi một câu “không thể tín nhiệm” đơn giản, vậy nên việc cự hôn mới mệt mỏi như thế này.
— ít ra thì cũng có thể làm cho Vương Thản không nhận ra được anh đang giả vờ giả vịt.
Mặc dù vẫn chưa hạ chỉ. Nhưng trải qua hai ngày. Tư Mã Dục thực sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-lan-di-thi-thai-tu-phi/1916837/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.