Ba tháng sau kể từ lần cuối Cố Tử về Thiên Đình báo cáo vài chuyện, hôm ấy, từ bên ngoài có một nữ tử đến.
Nữ tử ấy vận một thân kim y, chân mang giày trắng được thêu một bông hoa nhỏ. Mái tóc trắng dài trên đầu cài rất nhiều trâm vàng. Đó là một nữ tử xinh đẹp với đôi mắt màu vàng. Nữ tử ấy xuống kiệu bên ngoài làng, từ cổng làng chạy vào bên trong.
Cố Tử lúc ấy đang dạy học cho đám hài tử trong làng, tay hắn tự dưng hơi run rẩy, cuốn sách trong tay bất ngờ rơi xuống đất. Đám nhóc kinh ngạc hét lên:"Sư phụ"
Hắn giơ tay bảo họ im lặng rồi nói:"Không sao, đợi vi sư một lát"
Hắn cảm nhận được luồng linh lực quen thuộc, vội vàng ra cửa. Dân làng đang chú ý đến nữ tử kim y đang chạy trên đường làng, họ xôn xao bàn tán. Cố Tử bước ra gọi to một tiếng:"Thiên nhi à"
Hắn giang rộng tay, nữ tử kim y ấy lập tức lao vào vòng tay hắn ôm chặt lấy hắn. Cố Tử ôm lấy xoa xoa đầu y hỏi:"
Sao đến đây rồi?"
Dân làng tiến ra, họ bước đến vây quanh cả hai. Cố Tử liền giới thiệu với họ: "Đây là...nương tử của ta, Vân Thiên"
Dân làng liền "ồ" lên một tiếng rồi vui vẻ nói:
"Thì ra là nương tử của sư phụ"
"Sư phụ bảo sư nương rất xinh đẹp, không ngờ là đúng thật"
"Sư phụ tài giỏi như vậy nhất định sư nương cũng không tầm thường đâu nhỉ?"
"Lần trước sư phụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-kiep-khong-may-doi-lay-mot-kiep-bac-dau/3579593/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.