Chương trước
Chương sau
Đoàn về đến kinh thành, dân chúng ùa ra vây xem, họ muốn thấy mặt vị công chúa khuynh quốc khuynh thành này. Dân chúng hò hét:"Công chúa điện hạ"

Rèm cửa cạnh xe ngựa được vén lên bởi cung nữ A Linh, ánh mắt nàng đang chăm chú vào cuốn sách trong tay do Quốc Sư chuẩn bị, dân chúng hò hét:

"Điện hạ còn xinh đẹp hơn trong lời đồn"

"Điện hạ vừa xinh đẹp vừa tài giỏi như thế nếu có một ngày thành thân nhất định phải lấy một người vừa có gia thế vừa có nhan sắc vừa tài giỏi như thế mới xứng với nàng"

"Ai da ngươi nói gì thế, điện hạ là sư tỷ của Quốc sư đại nhân, còn là sư phụ của Linh Nguyệt Trưởng công chúa của Thái Tổ, cùng với Thái Tổ và huynh trưởng của Quốc Sư là tỷ đệ kết nghĩa, như vậy làm gì có ai xứng với

nang"

"Sử sách đều nói nàng tài giỏi, vừa biết trị nước vừa biết đánh giặc, năm xưa Thái Tổ không biết trị quốc, ngài xuất thân võ tướng đều là điện hạ chỉ dạy cho"

"Ấy thế là ngươi không biết rồi, tuy Quốc Sư bái chưởng môn của môn phái làm sư phụ trở thành cửu đồ đệ của ngài nhưng ngài ấy chỉ có thể dạy Quốc Sư ba ngày, bởi vì ngài ấy đã sắp sẵn rằng mình ba ngày sau bế quan, người dạy Quốc Sư suốt hai năm chính là tam sư tỷ của ngài ấy mà tam sư tỷ của ngài ấy chính là điện hạ"

"Ngươi nói thử, điện hạ và Quốc Sư nếu là một đôi thì có xứng không?"

"Với chúng ta Quốc Sư là thần sống nhưng điện hạ mới thật sự là thần hơn nữa địa vị còn rất cao, sở dĩ ở đây là có vài rắc rối chưa thể xử lí trên đó, ở nhân gian này người xứng với Quốc Sư đã không có, người xứng với điện hạ càng không thể cố"



Xe ngựa dừng trước cổng cung, hai chiếc kiệu đợi sẵn, cung nữ đỡ nàng xuống, vừa đặt chân xuống nàng nhìn bảng treo cao và những bức tường bị ố, lập tức bảo:"Ta chỉ không ở đầy hơn trăm năm, hoàng cung này sao lại trở nên bẩn như vậy?"

Quốc Sư đáp: "Bởi vì....các đời hoàng đế không chú tâm sửa cung điện lại chỉ chú tâm lấy lòng đệ bằng cách tiêu thật nhiều tiền vào sửa Quốc Sư Điện, Quốc Sư Điện vốn bình ổn nay bị bọn họ biến thành Cung luôn rồi"

Nàng liền bảo:"Đập xuống, mang tiền đi sửa cung, hoàng cung và hoàng thất là bản mặt của Hoa Quốc, bẩn như vậy đám sứ thần sẽ cười nhạo Hoa Quốc chúng ta"

Quốc Sư liền gật đầu đáp: "Đệ sẽ lập tức ra lệnh"

Ngài sau đó mới hỏi:"Tỷ, Uyển Nghi Điện đã được dọn rồi, tỷ muốn về đó nghỉ ngơi tối dự tiệc tẩy trần hay như thế nào?"

Nàng đáp:"Về điện"

Quốc Sư đưa nàng về điện rồi mới tới xử lí công việc, định đầu tiên là đập Quốc Sư Cung sửa lại nhưng Tân Đế đã làm trước, còn đang ngồi giám sát, trời đã đến hoàng hôn vậy mà hoàng đế vẫn ngồi đó la hét nói với họ phải làm nhanh để Quốc Sư tối có chỗ ngủ. Thái giám thắc mắc không nhịn được giờ mới hỏi:"Bệ hạ, người trước đều xây nơi này ngày càng lộng lẫy sao bệ hạ lại xây thành nơi nghèo nát vậy?"

Tân đế tức giận đạp thái giám rồi bảo:"Sư phụ ta bảo rồi, ngài không thích lộng lẫy xa hoa diêm dúa chỉ thích nơi an tĩnh nhiều cây cối bóng mát để bắc ghế rồi ngồi dưới tán cây đọc sách vào buổi chiều, đương nhiên trầm đây là sửa theo ý sư phụ thích chứ cái gì mà nghèo nát, ngươi đây là muốn chê y nghèo nát đấy à? Lôi ra chém chết đi"

Thái giám run rẩy đến lợi hại, y bước tới, sắc mặt khó coi hỏi:"Ngươi học câu đấy từ ai vậy?"

Tân đế xoay người, hơi run lên khi thấy ánh mắt y, đối phương bảo:"Mẫu phi bảo đồ đệ, ai bất kính với Quốc Sư đem chém, con chỉ sửa lại như ý người từng nói với con về nơi người thích ở, hắn lại bảo nghèo nát đây chẳng phải đang mắng người nghèo nát mới muốn ở nơi thế này sao?"



Quốc Sư cau mày hỏi:"Mẫu phi ngươi dạy thế?"

Tiểu hoàng đế đáp:"Không chỉ mẫu phi mà toàn bộ Thái phi đều bảo thế, các mama dạy cũng bảo không được động đến Quốc Sư, ai dám động phải mang chém"

Quốc Sư cúi người, vương tay bóp lấy cằm đối phương nói:"Ngươi nghe cho rõ, nếu ngươi còn dám tuỳ tiện đòi chém người thì đừng trách ta từ mặt ngươi"

Tiểu hoàng đế sợ hãi gật gật đầu, Quốc Sư buông tay ra gọi thợ:"Nào, đến nghỉ ngơi đi"

Ngài quay sang nói với cung nữ A Linh:"Mau đến nói với nhà bếp lát nữa dư bao nhiêu cũng không được đổ bỏ, toàn bộ những thức ăn mang lên yến tiệc cắt bớt một chút, mang toàn bộ chúng đến, các thị nữ thái giám và thợ sửa điện cho ta hãy cùng ăn chung, sẵn chuẩn bị chỗ ngủ cho họ trong cung để họ nghỉ ngơi"

Cung nữ lập tức đáp:"Tuân lệnh đại nhân"

Quốc Sư quay sang nói với hoàng đế: "Đại Trưởng Công Chúa đã quay lại, bệ hạ chớ nên động vào, thần có thể hiền nhưng nàng thì không, luật bảo vệ nàng gắt gấp nhiều lần thần"

Nhớ nhiều năm về trước, một thư sinh vừa đỗ trạng nguyên đã nghênh ngang đi trong cung với thân phận quan tại Hàn Lâm Viện, gặp được Uyển Nghi nhưng lại không biết nàng là ai có thân phận gì, đã nhìn trúng nàng, hắn đi theo lải nhải bên tai nàng một nén nhang thì nàng bất ngờ xoay người, bàn tay trắng thành thục rút thanh kiếm ra kề thẳng cổ đối phương mà chém đứt sau đó ra lệnh: "Mang xác hắn vứt ra khỏi cung để răn đe thư sinh và đám Quý tộc, tên nào dám lải nhải theo sau ta làm ta không vui thì kết cục sẽ giống hắn"

Chỉ một câu nói đã khiến bách tính Hoa Quốc vừa lo vừa sợ, lo là vì sợ nhi tử nhà họ không may đụng trúng mê đắm nàng rồi theo sau lải nhải giống tân trạng nguyên rồi bị chém chết, sợ là vì nàng là hung thần, không vui liền giết, hơn nữa nàng là một trong hai người duy nhất trong cung luôn được mang theo kiếm bên mình.

Tân đế nghe lời y răm rắp nhất định sẽ không đắc tội.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.