Cảnh đêm cực kỳ vắng vẻ, hoa sen trong hồ đã kết nụ, bên cạnh có vài gốc trúc, thỉnh thoảng còn vang lên tiếng ve kêu yếu ớt.
Phó dịch nhẹ nhàng đi ra ngoài, đưa tay chùi mồ hôi trên trán rồi phân phóvới hai tiểu tư cũng đang rón ra rón rén: “Mau dùng cái gì đuổi mấy conve trên cây trúc kia đi, ban đêm công tử gia rất ghét nghe âm thanh này, hễ nghe thấy liền cáu gắt ngay”.
Hai tiểu tư liền hoảng hốt đilàm ngay. Thấy tên phó dịch đi vào căn phòng nhỏ bên cạnh ngọa thất củacông tử, bản tiên cô liền nhẹ tay hạ chú mê hoặc khiến tên phó dịch kiabị thôi miên mà đứng dậy. Ta đi tới trước mặt phó dịch hỏi chuyện:
“Ngươi tên gì?” “Tiểu Mã.”
“Công tử nhà ngươi tên gì?” “Lý Tấn Liên.”
Tấn Liên, Tấn Liên, quả thật Đế quân y ngay cả cái tên ở phàm trần cũng nghe êm tai như vậy.
Sau khoảng một nén hương, từ chỗ của phó dịch Tiểu Mã, bản tiên cô đã moi móc được không ít chuyện nhà họ Lý.
Lý gia nhiều đời đều theo nghiệp kinh thương, gia nghiệp truyền đến đờinày thì càng phát đạt. Lý gia buôn bán đủ loại, từ tiệm lương thực chođến tiệm tơ lụa, từ sòng bạc cho đến tiệm cầm đồ, nếu ông ta đứng thứhai thì không ai dám nhận mình là thứ nhất. Tuy nhiên, mỗi một đời nhàhọ Lý đều có một tâm bệnh rất lớn, đó là đường con cháu không vượng.Không biết tổ tiên đã tạo nên nghiệp chướng gì, đến đời này Lý viênngoại cưới liền chín vị thê thiếp, vất vả gieo giống từ thuở thiếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-kiep-day-dua-cuu-vi-ho/1271514/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.