Chờ tiên nữ kia đi rangoài, ta vội vàng kéo Hoành Thanh lại, đem chuyện của Hoàng kim giaolong kể lại cho hắn. Hoành Thanh nghe xong, trên mặt rõ thêm vài ý cườihỏi: “Muội cất công chạy qua đây chính là để truyền lại vài câu thế nàythôi sao?”. Ta đáp: “Đúng thế!” Hoành Thanh nói: “Động cơ thì tốt, nhưng lại quên không bảo vệ bản thân cho tốt. Hoa đào nở trong khu rừng nàyhơi lạ, ở sâu trong rừng có kết tụ một tầng đào hoa chướng. Nếu nhưkhông phải tiên nữ của Linh Tựu cung canh giữ tại đây lúc trước trùnghợp nhìn thấy muội đi bên cạnh ta, nên đưa muội đến đây thì không biếthọ còn ghép cho muội cái tội danh gì đây?”.
Trong lời nói của hắn có ý chế giễu, nhưng ánh mắt lại tràn đầy sự lo lắng, trong lúc nóichuyện, hắn ngồi xuống bên giường, nhẹ nhàng nắm lấy một bàn tay của ta.
Đột nhiên ta cảm thấy không được tự nhiên.
Hoành Thanh thích đùa giỡn, thậm chí đã từng làm không ít chuyện điên rồkhiến người ta phải trợn mắt há mồm, thế nhưng đây lần đầu tiên ta thấyhắn nghiêm chỉnh cầm tay và nói chuyện với ta như thế này. Hơn nữa, bâygiờ tình trạng của ta có thể được xem là không ổn cho lắm.
Ta rút tay về, cười khan: “Vậy sao, bảo sao ta cứ cảm thấy thân thể không thể cử động được”.
Hoành Thanh nói: “Tuy đã cho muội uống thuốc để bài trừ chướng khí, nhưng muốn cho dược hiệu tan hết còn phải đợi một chút nữa”.
Ta nói: “Vậy... bên Chi Liên đế quân, phiền huynh đi nói với y một tiếng”. Hoành Thanh gật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-kiep-day-dua-cuu-vi-ho/1271509/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.