Đầu óc ta cứ ngơ ngơ ngẩn ngẩn, một lúc lâu mới sực nhớ ra mình đã dắt tay nhi tử đi vào hậu viện.
Thật ra ấn tượng của ta đối với Hội Âm sơ chủ không phải là tệ, nhưng nhớđến những lời mà Hắc hùng tinh từng nói, hắn nạp nhiều thê thiếp như vậy chẳng qua là để luyện một loại tà công lấy âm bổ dương, trong lòng lạinảy ra một cảm giác khó chịu.
Cho nên ta đã sớm lưu tâm hỏitiểu tư chỗ mà các phu nhân của Hội Âm sơn chủ ở. Lúc này áng chừng cũng biết được hướng đi. Chắc hôm nay tại bàn tiệc ta khoe mẽ quá nên bọntiểu yêu nhìn thấy ta đi vào hậu viện, ngoại trừ đưa ánh mắt thằm dò thì không có kẻ nào chạy ra cản đường.
Tháng Bảy, tháng Támchính là mùa sen nở, chưa bước tới nơi đã ngửi thấy hương hoa thơm ngát. Vận may của ta khá tốt, mục tiêu vô cùng rõ ràng, từ xa đã nghe thấytiếng một đám nữ nhân đang chơi đùa. Đi đến cuối con đường nhỏ thì thấymột nhóm nữ nhân mặc y phục sặc sỡ đang cười vui vẻ chơi trò ném thẻ vào bình rượu.
Ta thật không ngờ lại có thể nhìn thấy vị "phu nhân" của Đế quân tại đây.
Ả ôm hài nhi, ngồi ngay ngắn ở giữa đám nữ nhân kia, trên mặt vẫn tỏ rathanh cao kiêu ngạo. Nhóm tiểu thiếp của Hội Âm sơn chủ đều không dámđụng đến ả, có vài người can đảm bước lên bắt chuyện nhưng cũng đều lộra thần sắc sợ hãi.
Ta kéo một tiểu yêu quái đang lẩn trốn bên cạnh hỏi: "Nữ nhân mặc áo đỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-kiep-day-dua-cuu-vi-ho/1271475/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.