Từ khi gặp được thần tiên sống, nhóc trọc đầu lại nảy ra thói quen thập thà thập thò, cả ngày cứ như kẻ trộm cắp.
Không lâu sau nhóc liền đến tìm ta, tủi thân nói: " Tỷ tỷ, đệ nhớ Hàn Nhi lắm, bao giờ chúng ta mới trở về? ".
Ta quan tâm hỏi nó khó chịu ở chỗ nào, thằng nhóc lại úp úp mở mở, sốngchết cũng không chịu nói. Ta nghĩ tới mấy người quen thân với nó ở trênnúi, bộ dáng cũng y như vậy, dù sao chắc cũng không ngoài mấy người đó,cho nên ta không truy hỏi nữa.
Những ngày vừa rồi thật ra tarất bận. Tuy mấy cửa tiệm này của ta không lớn lắm nhưng những việc vặttích lũy trong thời gian dài cũng không hề ít. Mấy năm gần đây, công sức ta dồn vào mấy cửa tiệm này đã không phải là ý định chơi bời như lúcđầu nữa. Bởi vì người làm thuê trong tiệm từng nói với ta, cửa tiệm nàykhông chỉ là kế sinh nhai của một mình chưởng quầy, mà còn là kế sinhnhai nuối sống cả nhà trên dưới mấy miệng ăn của những người làm côngnày. Nghe xong, ta cũng đặt nhiều tâm sức hơn vào các cửa tiệm.
Quản sự[1] tìm tới nói với ta, tri huyện đương nhiệm là quan tân nhiệm[2],rất nhiều mối quan hệ phải xây dựng lại từ đầu. Khoảng thời gian takhông có ở đây ông vẫn cứ theo như thường lệ mà bỏ phong bao ngân lượngrồi đem qua, bây giờ ta đã quay về, lại đúng lúc trong huyện gặp phảichuyện cầu sập, đương nhiên phải tốn chút hoàng kim ngân lượng.
[1] Quản sự: Người quản lý, quản gia.
[2] Quan tân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-kiep-day-dua-cuu-vi-ho/1271464/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.