Chương trước
Chương sau
- Hừ!

Vị Tà Vương điện hạ kia trực tiếp hừ lạnh một tiếng, toàn bộ đại điện theo đó nhiệt độ chợt hạ thấp xuống.

- Các ngươi cũng không phải không biết, chủng tộc chúng ta chính là hậu duệ của ác ma, chúng ta trời sinh đã phát ra khí tức tà ác hủ thực, mặc kệ vị diện gì, ở lâu một chút sẽ đều bị khí tức của chúng ta hủ thực hỏng mất. Bởi vậy, chúng ta không ngừng di cư, không ngừng phá hư các vị diện, không ngừng truy tìm vị diện mới, không ngừng giết chóc, huyết tẩy... Chủng tộc chúng ta, vì cướp bóc mà sinh tồn! Chúng ta thiên sinh đã là cùng hung cực ác! Ha ha ha! Khu vực siêu cấp vị diện phía trước tản ra khí tức cực kỳ ôn hoà, sinh vật bên kia tựa hồ không am hiểm chiến đấu... Ha ha ha, một đám dê non đang đợi chúng ta tới từ từ chém giết a! Quy củ như cũ, nam giết toàn bộ, nữ lưu lại, chuyên dùng để ký sinh sinh sôi nẩy nở hậu đại, thay nhau hưởng dụng!

- Vâng! Tà Vương điện hạ!

Mấy danh thủ hạ đều kích động hẳn lên, cũng nhịn không được mà thè cái lưỡi đỏ tươi thật dài liếm láp lấy khuôn mặt thô ráp quỷ dị.

- Bất quá, lệnh cho bộ đội tạm thời dừng lại bên ngoài khu vực kia. Bổn toạ cảm giác được bọn hắn đang điên cuồng thiêu đốt năng lượng, tài nguyên, tựa hồ là đang xây dựng ra cái thông đạo cao siêu gì đó, chúng ta vẫn nên tạm thời chờ một chút, xem bọn hắn có thể làm ra cái trò gì.

Vì vậy, phiến hắc vân này cùng với hắc sắc chiến hạm kia đều tiềm phục ở bên ngoài khu vực siêu cấp vị diện của Từ Bi Thiện Nhân mà án binh bất động, yên lặng theo dõi kỳ biến.

Mà giờ khắc này, Phong Vân Vô Ngân chính đang không ngừng đem từng đoàn chí cao năng lượng hướng trận pháp kia ném tới.

- Oanh! Oanh! Oanh!

Công năng luyện hoá năng lượng của trận pháp kia phi thường cường hãn, mặc dù là chí cao năng lượng nhưng bị luyện hoá rất đơn giản, phân giải thành năng lượng thể đi gia cố cái thông đạo tới Phật Tổ chí cao vị diện kia.

Theo năng lượng chí cao dung nhập vào, đầu thông đạo này càng ngày càng lộ rõ. Nguyên bản, đầu thông đạo này có chút phù phiếm, không thực, giống như cầu vồng thấy được mà không sờ được, nhưng giờ phút này được chí cao năng lượng của Phong Vân Vô Ngân gia nhập, thông đạo này bắt đầu dần trở nên ngưng thực, hơn nữa cũng càng ngày càng kiên cố, bành trướng...

- Tiểu hữu! Chí cao năng lượng quả nhiên không giống bình thường a!

Từ Bi Thiện Nhân ở một bên chặc lưỡi không thôi.

Phong Vân Vô Ngân chỉ mới bỏ vào một bộ phận chí cao năng lượng đã tương đương với vô số mạch khoáng tinh thạch bình thường của khu vực này rồi.

- Chuyện này... Từ Bi Thiện Nhân, muốn kiến tạo ra thông đạo đi tới Phật Tổ chí cao vị diện này, thực... thực sự là cái miệng không đáy a...

Phong Vân Vô Ngân hiện tại mới cảm giác được thập phần cố sức.

Vốn, hắn cho rằng tuỳ tiện xuất ra một bộ phận chí cao năng lượng là có thể xử lý chuyện này hoàn mỹ, thuận lợi đem cái thông đạo kia xây dựng ra. Thế nhưng mà, sự tình so với sự tưởng tượng của hắn còn muốn xa hơn nhiều lắm.

Đã là một phần ba số năng lượng chí cao, nhưng mà không có tiến triển gì quá lớn!

- Mẹ nó, bất cứ giá nào rồi!

Phong Vân Vô Ngân cắn răng một cái, tay phải trực tiếp khẽ đảo, hai phần ba năng lượng chí cao còn lại, một đoàn lớn trực tiếp ném vào trận pháp!

- Oanh!!

Trận pháp lập tức phóng lên một đoàn thần quang thông thiên, thần quang như trụ, sắc trạch mỹ lệ!

Qua trong giây lát lại phân giải ra thành vô số năng lượng thể, rất nhanh dung nhập vào đầu thông đạo thời không kia!

- Ông!!

Trong thời không thông đạo truyền tới một ít thiền ý nhàn nhạt, khí tức vô thượng văn minh.

Thời không thông đạo càng thêm ngưng thực!

- A!

Từ Bi Thiện Nhân kinh tâm động phách.

- Tiểu hữu! Đã hoàn thành một phần năm rồi! Lúc này thời không thông đạo đã hoàn thành một phần năm rồi! Lại lấy ra chí cao năng lượng đi a! Nhất cổ tác khí, đem thời không thông đạo sáng lập thành công! Triệt để đem văn minh Phật Tổ chí cao vị diện hàng lâm, cũng để cho linh hồn của chúng ta có thể tiến vào Phật Tổ chí cao vị diện chiêm ngưỡng một phen, cho dù cuối cùng không có đạt được cơ hội ký thác linh hồn ấn ký thì cũng đủ an ủi chí bình sinh của chúng ta rồi!

- Xấu hổ rồi...

Phong Vân Vô Ngân thầm nghĩ, lại lấy ra thêm một ít chí cao năng lượng? Cái này phải có vốn mới làm được a! Ngươi cho rằng chí cao năng lượng trân quý vô cùng là bắp cải ven đường sao?

Phong Vân Vô Ngân bất đắc dĩ nhún nhún vai.

- Thật xin lỗi, Từ Bi Thiện Nhân, ta cũng không phải là kẻ keo kiệt gì, nếu như ta còn, cho dù là tí tẹo chí cao năng lượng ta đều sẽ trực tiếp kính dâng ra, chỉ là... thực đáng tiếc, đã hết rồi, khô kiệt rồi, toàn bộ đã dùng rồi.

- A...

Từ Bi Thiện Nhân cũng rõ ràng tiếc nuối thở dài.

- Chuyện này... Tiểu hữu, lại nói, ta quá tham lam rồi! Tiểu hữu đã xuất ra hết chí cao năng lượng có được mà ta lại lòng tham chưa đủ, thất lễ, thất lễ.

Một bên khách khí nhận sai với Phong Vân Vô Ngân, Từ Bi Thiện Nhân một bên lại sai khiến người bản địa tiếp tục đem vật tư trong tay điên cuồng bỏ vào trong trận pháp này. Bất quá, vật tư trong tay đám người bản địa này so với chí cao năng lượng của Phong Vân Vô Ngân thật không đáng tính là gì, đại lượng đầu nhập như vậy cũng đều như muối bỏ biển.

Từ Bi Thiện Nhân lông mày có chút nhăn lại, trên mặt hiện ra nét thất vọng rõ ràng, thở dài bùi ngùi một câu:

- Xem ra, ta phải động viên mọi người ly khai quê hương đi vị diện khác tìm kiếm tài nguyên rồi. Tất cả vật tư vị diện chúng ta sở hữu không đến mấy lúc sẽ tiêu hao hết rồi.

Phong Vân Vô Ngân trầm mặc suy tư một chút, hắn hoặc là không làm, đã làm thì phải làm cho xong, hắn nói:

- Mà thôi, ta liền dốc hết gia sản a!

Dứt lời, Phong Vân Vô Ngân trực tiếp đem yêu thai Ngũ Trảo Kim Long thả ra!

- Rống!

Ngũ Trảo Kim Long ngâm một tiếng, khí tức tôn quý bừa bãi quét ra bao phủ toàn bộ khu vực vị diện này, khí tức Chân Long vị diện cao quý hơn hết thảy lập tức áp bách mọi thứ!

- A!!

Bất luận là người bản địa nào đều ngẩng đầu nhìn lên đầu Ngũ Trảo Kim Long đột nhiên xuất hiện trên bầu trời, trong nội tâm đều sinh ra khiếp sợ không gì sánh nổi. Mà ngay cả Từ Bi Thiện Nhân hiện tại cũng kinh tâm động phách, ánh mắt đăm đăm nhìn Phong Vân Vô Ngân mà lẩm bẩm thành tiếng:

- Không thể tưởng tượng nổi, không thể tưởng tượng nổi, tiểu hữu, ngươi... ngươi vậy mà đem một Chân long ký dưỡng trong thể nội, chuyện này... Đây là sinh vật đến từ Chân Long chí cao vị diện vĩ đại a!

Chỉ thấy, bụng Ngũ Trảo Kim Long đột nhiên trướng lên!

- Hô...

Bụng của Ngũ Trảo Kim Long như gặp gió lớn lên, bành trướng ra y hệt như một quả tinh cầu nhỏ, sau một khắc...

- PHỐC~~

Theo miệng của nó bỗng nhiên phun ra một đoàn năng lượng tinh khiết! Như thác trực tiếp chảy vào trong toà trận pháp kia!

- Oanh!

Trận pháp hấp thu cỗ năng lượng khổng lồ này, thần quang chưng đằng (bốc hơi)!

Ngũ Trảo Kim Long phun ra năng lượng cuồn cuộn không dứt, liên tục mấy phút đồng hồ sau bụng của nó liền xẹp xuống, tinh thần lộ ra có chút uể oải, sau đó lập tức nhập vào đan điền của Phong Vân Vô Ngân.

Nguyên lai, Phong Vân Vô Ngân để cho Ngũ Trảo Kim Long đem toàn bộ năng lượng cắn nuốt được, thí dụ như đại lượng Thần giai của Thương Hà vị diện cùng với khu cung điện kiến trúc. Những năng lượng này tuy rằng bị Ngũ Trảo Kim Long thôn phệ nhưng vẫn còn chưa kịp luyện hoá, hiện tại lại trực tiếp phun ra, trực tiếp rót vào trận pháp!

Sau một khắc, Phong Vân Vô Ngân đem Phá Toái Chi Tâm phóng ra ngoài!

Cùng Ngũ Trảo Kim Long đồng dạng, Phá Toái Chi Tâm cũng cắn nuốt đại lượng thi thể Thần giai, Thần cách bột phấn toàn bộ cũng đều không có luyện hoá hết, hiện tại số chưa được luyện hoá đều phóng thích ra, quán chú vào trận pháp kia.

- PHỐC! PHỐC! PHỐC!

Trận pháp được quán chú hai cỗ năng lượng khổng lồ như thế, thần quang của trận pháp lập tức giống như giếng phun, liên thục phát ra thần dị thanh âm, khi đó thời không thong đạo cũng được gia cố thêm một phần, văn minh khí tức cũng nồng đậm hơn một tia.

- Đã kiến tạo được hai phần năm rồi!

Từ Bi Thiện Nhân vui mừng quá đỗi.

Lúc này, Phong Vân Vô Ngân mới đem Phá Toái Chi Tâm thu hồi lại, khoé miệng lại kéo ra một nụ cười khổ, nói:

- A... Từ Bi Thiện Nhân, ta hiện tại đã đem hết thảy gia sản toàn bộ lấy ra rồi, ngay cả năng lượng dùng để tu hành cũng đều sạch sẽ rồi, toàn bộ đều đã dùng kiến tạo đầu thời không thông đạo này rồi... Ta hiện tại đã thành kẻ nghèo rồi! Ta cũng chỉ có thể làm được tới mức này thôi, chuyện còn lại kính xin Từ Bi Thiện Nhân người làm chủ.

- Tiểu hữu, ngươi tâm tính rộng rãi, quả thực không có ai có thể so sánh được!

Từ Bi Thiện Nhân xoay người cung kính vái Phong Vân Vô Ngân một cái.

- Tiểu hữu coi tài nguyên như cặn bã, trong thế tục này ai lại có thể rộng rãi như tiểu hữu đây? Bội phục! Bội phục!

Hiện tại, điều Phong Vân Vô Ngân nên làm cũng chỉ còn mỗi khoanh tay đứng nhìn, nhìn Từ Bi Thiện Nhân trực tiếp chỉ huy mọi người ném vật tư vào trong trận pháp.

- Tiểu oa nhi, muốn kiến tạo một đầu thông đạo đi chí cao vị diện thật sự không dễ dàng gì, cái giả bỏ ra thực sự quá cao...

Chúc lão ở một bên thấy vậy liền liên tục lắc đầu chặc lưỡi.

- Ta xem ngươi đã lấy ra hết rồi mà mới chỉ đem cái thông đạo này kiến lập được hai phần năm... cách ngưỡng thành công còn kém quá xa rồi!

Ngừng một chút, ngữ khí của Chúc lão thập phần bi quan, nói:

- Tiểu oa nhi, ngươi ném năng lượng vào trong trận pháp đều thập phần tinh khiết, phẩm chất so với vật tư khu vực vị diện này còn muốn cao hơn rất nhiều. Chỉ cần nhìn tình huống trước mắt mà xem, nếu như Từ Bi Thiện Nhân này không xuất lĩnh nhân mã ra ngoài tìm kiếm vật tư mà nói, chỉ dựa vào vật tư khu vực này là căn bản không thể thành công kiến tạo đầu thời không thông đạo này.

- Hiện tại ta cũng chỉ có thể đi một bước tính một bước a.

Phong Vân Vô Ngân nhún vai nói.

- Vốn đã bỏ ra lớn như vậy, không thể nói trước được, nếu thật sự phải ra ngoài sưu tầm vật tư, ta cũng chỉ có thể theo Từ Bi Thiện Nhân một chuyến rồi.

Phong Vân Vô Ngân thầm nghĩ trong lòng, mẹ kiếp, lão tử tiền tài tư bản đều xuất ra cả rồi, lúc này coi như đi làm ăn cướp thì lão tử cũng phải cướp cho đủ vật tư kiến tạo đầu thời không thông đạo này!

Bên ngoài khu vực này, hắc vân cùng hắc sắc cự hạm vốn im ắng kia đã xuất hiện khí tức ngo ngoe muốn động.

Bên trong hắc sắc cự hạm, trong cung điện.

Tà Vương điện hạ kia bỗng dưng đứng lên, phi phong mở ra, già thiên tế nhật, nhật nguyệt vô quang.

- Nghe đây, bổn toạ vừa rồi đã yên lặng đem thần thức thả ra thăm dò tình huống rõ ràng, lũ tiểu tử trong khu vực siêu cấp vị diện kia đang điên cuồng thiêu đốt rất nhiều năng lượng để xây dựng cái thông đạo đó. Bất quá, năng lượng của bọn hắn hẳn là đã tiêu hao hết. Hôm nay, đã không còn cái gì có thể chống đỡ được rồi, thừa dịp này chúng ta trực tiếp giết qua! Huyết tẩy! Đồ sát hết thảy!

- Tà Vương điện hạ! Những người kia hao phí nhiều tài nguyên như vậy để xây dựng thời không thông đạo, chẳng lẽ thời không thông đạo kia chính là đi tới chí cao vị diện? Ha ha ha! Nếu thực như vậy là quá tốt rồi!

Một tay thủ hạ nhe răng trợn mắt gào thét nói ra.

- Ha ha ha, vô cùng có khả năng là đi chí cao vị diện nào đó! Khí vận a! Chuyện này đích thực là khí vận a!

Trong mắt vị Tà Vương điện hạ kia âm khí trùng trùng điệp điệp.

- Nghe đây, chúng ta liền đem sinh vật khu vực này toàn bộ giết chết, dùng thi thể của bọn hắn, còn có thần cách tiếp tục đi sáng lập ra thời không thông đạo! Ha ha ha ha ha!

- Công kích! Công kích! Công kích!

Hắc sắc cự hạm đáng sợ cùng với hắc vân kia trong khoảnh khắc liền ùa tới khu vực siêu cấp vị diện kia!

Hùng hổ!

Sát khí đằng đằng!

Phong Vân Vô Ngân đang khoanh tay đứng nhìn, đột nhiên thần thức của hắn quét qua quét lại một cái, kinh ngạc lên tiếng nói:

- Từ Bi Thiện Nhân, hình như... hình như có vô số sinh vật Thần giai đang lao tới khu vực siêu cấp vị diện này của ngươi! Còn có vô biên lệ khí cùng sát cơ... Là, là người nào?

Từ Bi Thiện Nhân sắc mặt cũng biến đổi, tiếp đó là trực tiếp hít một ngụm lương khí.

- Có hơn ngàn vạn sinh vật Thượng Vị Thần... Mỗi người đều cường hãn vô cùng...

Phong Vân Vô Ngân cùng Từ Bi Thiện Nhân đột nhiên cảm giác được đại sự không ổn...

Thượng Vị Thần dùng đơn vị ngàn vạn mà tính hướng khu vực Từ Bi Thiện Nhân như thuỷ triều chen chúc mà đến!

Hơn nữa, những Thượng Vị Thần này khí tức đều cực kỳ tàn bạo, hung lệ, người chưa đến nhưng sát khí phô thiên cái địa kia đã như thác đổ ùa tới!

- PHỐC! PHỐC! PHỐC!

Không gian bích luỹ khu vực này cũng phải phát ra thanh âm chấn động.

Tất cả người bản địa khu vực này đều đình chỉ động tác trên tay, phát mộng mà nhìn lên trời, từng người đều đem thần thức thả ra thăm dò.

Rất nhanh, đã có người hoảng sợ gào thét kêu lên:

- Địch... địch tập kích... là địch tập kích...

- A! Sát khí thật đáng sợ! Sát khí thật nồng đậm a...! Đáng sợ! Thật đáng sợ...

Vố số người bản địa đều hoảng sợ co rúm lại, trong ánh mắt đều tràn ngập vẻ kinh hãi.

Sự tình không đúng a!

Phong Vân Vô Ngân chứng kiến những người bản địa Thượng Vị Thần khí tức cường hãn kia, hiện tại dưới loại sát khí phô thiên cái địa này đều hoang mang lo sợ, sợ tới không ra hình dáng gì. Theo lý mà nói, gặp phải địch tập kích, hơn nữa còn là địch nhân chủ động tiến công gia viên của mình thì đám võ giả này phải ra sức chém giết mới đúng. Có võ giả hiếu chiến khẳng định sẽ lâm vào trạng thái kích động, dù sao võ giả quả cảm tại thời điểm đối mặt với kẻ xâm lược sẽ dùng tính mạng làm đại giá mà chiến đấu, bảo vệ lấy gia viên cùng thân nhân của mình. Loại chuyện này, phần dũng khí này đều không cần phải có người đi động viên.

Nhưng bây giờ, tất cả người khu vực này biểu hiện ra đều quá uất ức rồi!

Phong Vân Vô Ngân đem thần thức quét ra, căn bản là không phát hiện ra có bao nhiêu người có chiến ý! Rất buồn cười chính là, có người còn chắp tay trước ngực cầu khẩn lên.

- Không phải chứ?

Phong Vân Vô Ngân nhịn không được mà nhíu mày bật thốt lên.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.