Chương trước
Chương sau
- Đại tướng quân, ngài...?

Vài đại nhân vật ngồi ở bên cạnh đại tướng quân đều khó hiểu lên tiếng hỏi.

- Đánh chết tươi con rồng này, sau đó lột da rút gân lấy máu, luyện hóa toàn bộ, lại là một số tài nguyên khả quan đây... Có lẽ đối với tu hành của ta sẽ mang lại công hiệu rất lớn! Ha ha ha! Thoải mái!

Trong lòng Phong Vân Vô Ngân mừng như điên.

Đúng lúc này...

- Đủ rồi!

Một thanh âm vang vọng từ ngoài cửu thiên, ẩn chứa uy nghiêm vô bỉ, khí thế mà nhân loại không tài nào với tới, trực tiếp từ bên trong Chân Long vị diện trên đỉnh đầu Long Thái Tử truyền ra.

Áp lực đáng sợ lập tức bao trùm khắp thế giới! Trên bầu trời, mây đen nổi lên bốn phía, âm u rậm rạp, rất nhanh liền có vô số hoa tuyết phất phơ bay xuống.

- Nhân loại nhỏ bé, tuy rằng ngươi có thể đả thông Chân Long vị diện, bất quá ngươi không phải là hậu duệ Long tộc chúng ta, ngươi là một tên trộm! Ngươi cũng dám cả gan ẩu đả hậu bối của bản tọa? Tốt! Tất cả kết thúc rồi! Bản tọa liền tự mình giết ngươi vậy!

- Ầm!

Một cỗ long uy mênh mông cuồn cuộn, trực tiếp phun về phía Phong Vân Vô Ngân.

- Phốc!

Phong Vân Vô Ngân căn bản không thể nào chống đỡ nổi, trong ngực sinh ra một cỗ áp lực nặng nề, toàn thân "rầm" một tiếng liền bắn ngược ra ngoài, hung hăng nện trên mặt lôi đài.

- Nhân loại nhỏ bé...

Trong Chân Long vị diện hiện ra một đôi con ngươi màu vàng, ngạo thị thương sinh:

- Ngươi sẽ phải chết!

- Rắc rắc...

Một chiếc long trảo cổ xưa chậm rãi nghiền ép đi ra từ bên trong Chân Long vị diện.

Khí tức tựa như tai ương diệt thế phóng ra tứ phía.

Đột ngột...

- Cút!

Trong Chân Long vị diện trên đỉnh đầu Phong Vân Vô Ngân, chợt vang lên một thanh âm giận giữ mà cuồng ngạo:

- Ngươi dám động tới đồ đệ của bản tọa? Quả thực là muốn chết đến tột đỉnh! Đánh chết! Đánh chết! Bản tọa muốn đánh chết ngươi!!!

Cùng lúc đó, một bóng dáng hình người đỉnh thiên lập địa, ngang tàng khôi vĩ bỗng hiện ra. Đây là bóng dáng hình người chứ không phải hình rồng. Chẳng qua vẫn có thể nhìn thấy loáng thoáng, trên đỉnh đầu của bóng dáng hình người này dường như có mọc thêm một cặp sừng rồng, thập phần quái dị, cũng không biết đến tột cùng đây là sinh vật gì.

Thế nhưng trong thanh âm của hắn có ẩn chứa một cỗ khí tức vĩ đại tựa như hung thần bạo lệ.

Mùi máu tanh nồng nặc đến tột đỉnh từ trong Chân Long vị diện trên đỉnh đầu Phong Vân Vô Ngân tỏa ra.

Khí tức này khiến cho người người đều run rẩy, người người da đầu tê dại! Người người đều hận không thể chạy trối chết!

Nếu như nói trong Chân Long vị diện trên đỉnh đầu Long Thái Tử phóng xuất ra khí tức là thâm thúy cổ xưa, như vậy, từ trong Chân Long vị diện trên đỉnh đầu Phong Vân Vô Ngân phóng xuất ra chính là khí tức sát thần tất tử!

Sát khí!

- Hóa ra... hóa ra Huyết Vô Ngân này ở tại Chân Long vị diện còn có một vị sư phụ!

Thanh âm của Chúa tể Đông Doanh vị diện giờ khắc này đã hoàn toàn bình tĩnh trở lại.

- Chúa tể đại nhân, chúng ta thua rồi! Át chủ bài của Huyết Vô Ngân kia hết tấm này đến tấm khác, tiềm lực vô cùng, lại còn có một sư phụ ở tại Chân Long chí cao vị diện... Long Thái Tử xong đời rồi... Chúng ta cũng đại bại...

Vẻ cao ngạo của Đại tướng quân giờ khắc này đã hoàn toàn trở nên uể oải.

- Ừm, thua!

Chúa tể không hổ là lãnh tụ tối cao của một đại vị diện, cầm được thì cũng buông được.

- Được rồi, Đại tướng quân các hạ, việc đã đến nước này, vậy hãy thu xếp tiền cược để bồi thường cho đám người đầu cơ kia đi. Tuy rằng lần này chúng ta thua mất một phần tài phú, thế nhưng cũng không phải là thua hoàn toàn. Huống hồ... toàn bộ tài phú đổ ra, rất nhanh sẽ đòi lại về gấp bội!

- Chúa tể đại nhân, ý của ngài là?

Đại tướng quân khựng lại.

- Đại tướng quân các hạ không cần lo lắng, thua thì thua, tuy rằng thương cân động cốt, nhưng cũng không phải thua không chịu nổi, bình tĩnh!

Chúa tể khẽ cười nói.

- Ài...

Đại tướng quân nặng nề thở dài. Ánh mắt không tự chủ được liếc nhìn Phong Vân Vô Ngân. Ánh mắt của hắn thập phần oán độc, chăng qua hắn lại ngước mắt nhìn lên Chân Long vị diện trên đỉnh đầu Phong Vân Vô Ngân, khóe mắt không nhịn được co giật một chút, trái tim cũng đập lên thình thịch.

Giờ khắc này trong linh hồn Phong Vân Vô Ngân nhận được một đạo linh hồn truyền âm...

- Tốt! Tốt! Quả nhiên không hổ là đồ đệ của bản tọa! Tiến bộ rất lớn, khiến cho bản tọa phải kinh ngạc!

Là thanh âm của Huyết Vô Thường vang lên trong linh hồn Phong Vân Vô Ngân, thập phần tán thưởng:

- Hảo đồ nhi! Tu vi của ngươi sớm muộn cũng sẽ vượt qua vi sư! Tốt! Tốt! Không ngờ còn cơ duyên xảo hợp đạt được Tượng lực... Khoáng cổ tuyệt kim! Đồ nhi, ngươi tranh thủ tu hành, ngày say phi thăng xuyên qua Chân Long vị diện đến bên người vi sư. Đối thủ này của ngươi là một hậu nhân của trưởng lão trong Hoàng Kim Cự Long nhất tộc, cũng chẳng là gì, vi sư thay ngươi xử lý!

- Cái gì...

Trong Chân Long vị diện trên đỉnh đầu Long Thái Tử, đôi con ngươi màu vàng nhạt kia dần hiện lên vẻ kinh khủng không gì sánh được, thất kinh hét lên tựa như thanh âm của thiếu nữ bị cường bạo, run rẩy nói:

- Nguyên lai... nguyên lai là Huyết Vô Thường đại nhân... Thiếu niên này... là đê tử của ngài? Hiểu lầm... tất cả đều là hiểu lầm...

Yếu ớt!

Cầu xin tha thứ!

Trận đấu tiến hành đến lúc này, Phong Vân Vô Ngân cùng Long Thái Tử, cũng đã đem con át chủ bài cuối cùng xuất ra.

Nhưng lúc này chỗ dựa của Long Thái Tử không ngờ lại đang cầu xin chỗ dựa của Phong Vân Vô Ngân tha thứ, ngữ khí thập phần thấp kém.

Thế sự khó lường!

- Chết!

Huyết Vô Thường căn bản l không nói bất kỳ đạo lý gì, giận dữ hô lên một tiếng.

Khoảnh khắc sau...

- Ầm!

Từ trong Chân Long vị diện trên đỉnh đầu Phong Vân Vô Ngân bắn ra một cỗ quyền mang tựa như lưu tinh, trực tiếp đánh vào trong Chân Long vị diện trên đỉnh đầu Long Thái Tử!

Đại thiên đại thế giới lập tức tan vỡ!

- A!!! Không!!! A...

Trong Chân Long vị diện trên đỉnh đầu Long Thái Tử bộc phát ra một tiếng kêu thảm thiết tuyệt vọng, sau đó toàn bộ tiếng động liền im bặt...

Lập tức hai Chân Long vị diện đồng thời đóng lại!

- Đồ đệ, ngươi tu hành cho tốt, tranh thủ sớm ngày gặp lại vi sư!

Thanh âm Huyết Vô Thường lúc gần lúc xa, sau đó liền biến mất trong thiên địa.

- Phù...

Lúc này, toàn thân Phong Vân Vô Ngân bỗng nhiên nhẹ hẫng, ngay sau đó, cảm giác hư thoát, mệt mỏi rã rời không gì sánh được lan khắp toàn thân. Phong Vân Vô Ngân cảm giác được lực lượng trong mỗi một tế bào quanh thân thể tựa như bốc hơi dần dần khô cạn.

Nguyên bản sắc mặt còn đang phấn chấn trong nháy mắt liền tái nhợt đi.

- A...

Phong Vân Vô Ngân nhịn không được nằm vật ra trên mặt đất, trong lòng thở dài...

- Tuyệt chiêu đả thông Chân Long vị diện này, có thể làm cho Huyết Vô Thường lão sư đi ra chiến đấu, nhưng tiêu hao tinh lực quá lớn. Vừa rồi ta đả thông Chân Long vị diện cơ hồ đã rút cạn toàn bộ thể lực, tiềm năng... hiện tại, toàn thân hoàn toàn hư thoát... thật khó chịu nổi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.