Chương trước
Chương sau
Tại bên trong gian phòng của tửu lâu Mục Tang thành, Phong Vân Vô Ngân bị một đám quyền quý dân bản địa bao vây. Lúc này Thiếu thành chủ Mục Tang thành Công Tôn Khang, bởi vì tham luyến sắc đẹp của Liên Y các nàng, hắn lúc này trắng trợn không kiêng nể, muốn xông qua cướp người.

Lúc này còn chưa động thủ, mấy tên cao giai Thần đến từ vị diện khác, cũng đang vuốt mông ngựa, đang nghĩ cách hỗ trợ Thiếu thành chủ giết chết Phong Vân Vô Ngân.

Phong Vân Vô Ngân nhẹ nhàng thả ra chiếc đũa trong tay, sau đó cầm lấy tấm tơ lụa trên bàn, lau một chút quần áo dính mỡ, sau đó cười híp mắt nhìn Chúc Lão nói.

- Chúc Lão, nếu không có uống hết rượu, đợi lát nữa ngươi thu vào nạp giới, sau đó chúng ta mang đi.

Chúc Lão thoải mái nhàn nhã uống một hớp rượu, sau đó nhún vai nói.

- Tiểu oa nhi, ngươi thật đúng là không được sống yên ổn, đi đến chỗ nào, cũng là máu chảy thành sông. Bất quá, tên nam nhân này gặp phải loại chuyện này, người nào có thể ẩn nhẫn? Giết những tên khốn kiếp này, giết chết hết thảy đi.

- Chính ta là có ý đó!

Phong Vân Vô Ngân cười nhạt một tiếng, sau đó ánh mắt nhìn về phía Công Tôn Khang, cùng với mấy tên cao giai Thần đáng sợ hò hét kia, lúc này Phong Vân Vô Ngân lấy Thần Lực Chùy ra, dung nhập vào thân thể.

- Tiểu tử, ngươi cái gì không đi đắc tội, hết lần này tới lần khác đắc tội Công Tôn Khang công tử? Ha ha ha! Công Tôn Khang công tử là ai? Một khi Đông Doanh vị diện lên cấp, Công Tôn Khang công tử lập tức trở thành vũ trụ đại quý tộc. Ngươi là một tên đê tiện, mới chỉ có thực lực Đế Giai, thật là tìm đường chết mà.

Tên Cao giai Thần, bên trong con mắt Âm Dương nhị khí cổn động, quét ngang hết thảy, thình lình trong lúc đó, Âm Dương nhị khí va chạm với nhau, giống như một cây kéo, sau đó hướng cổ Phong Vân Vô Ngân cắt đến.

Một cắt này, đủ để xé rách một cái sơn mạch, đủ để giết vô số sinh linh, chính là một môn đại thuật tuyệt sát, tên bệnh cao giai Thần này, xuất thân danh môn vọng tộc, một khi ký thác thần vị, trở thành Hạ Vị Thần, môn tuyệt kỹ Âm Dương nhị khí độc này, hắn đã đem diễn biến thành một môn bổn mạng thần thông, lợi hại vô cùng.

- Mẹ kiếp! Bị Hạ lão nhị đoạt trước!

Mấy tên cao giai Thần, hùng hùng hổ hổ nói.

- Hảo! Hảo! Hạ tiên sinh, ngươi thay bổn công tử tru diệt mấy tên rác rưới này. Bổn công tử nhớ tới ngươi tốt, sau đó hướng phụ thân đại nhân bẩm báo, để cho phụ thân đại nhân thay ngươi xin một cái hộ khẩu.

Công Tôn Khang nói ra.

Hạ tiên sinh kia mặt mày hớn hở, ánh mắt sáng như đuốc, Âm Dương nhị khí xuy xuy rung động, quát um lên.

- Chết đi! Đế Giai rác rưới!

- Phốc ~~~~~~

Phong Vân Vô Ngân vẫn không nhúc nhích, tránh né Âm Dương nhị khí này cắt đánh, sau đó cười híp mắt.

- Vèo!

Một đạo âm khí, một đạo dương khí, va chạm vào nhau, trực tiếp cắt đến trên cổ Phong Vân Vô Ngân.

- Ha ha ha! Bị một cắt như vậy của bổn tọa, coi như là Thần Giai, đều là đầu thân phân biệt, ngươi Đế Giai này, ách...

Thình lình trong lúc đó, Hạ tiên sinh hai mắt nhô ra, bộ mặt biểu tình cứng ngắc, nụ cười của hắn ngưng kết, giống như đeo một cái mặt nạ vụng về rồi vậy.

Không đơn thuần là 'Hạ tiên sinh' há hốc mồm, mà mấy tên cao giai Thần, cùng với đám Công Tôn Khang, lúc này đều sợ đến cháng váng cả đầu óc.

Chỉ thấy, lông tóc Phong Vân Vô Ngân không tổn hao gì, một chiêu Âm Dương chi khí kia kia, cắt đến trên cổ Phong Vân Vô Ngân, thế nhưng lại chỉ có tuôn ra tia lửa lốm đốm, lại ngay cả tóc Phong Vân Vô Ngân cũng không cắt gãy một cây.

- Hắc hắc cũng chả có gì đặc biệt.

Phong Vân Vô Ngân cười sờ sờ lỗ mũi, phải biết rằng, hắn hiện tại Thần Lực Chùy gia thân, 26 vạn Long thần lực phụ thể, thân thể cứng rắn, sánh ngang Hạ Vị Thần rồi, đám cao giai Thần công kích, nhục thân Phong Vân Vô Ngân chọi cứng, cũng không sợ chút nào.

- Rống!

Một Long đầu hư ảnh, tại phía sau Phong Vân Vô Ngân hiển hiện ra, gầm thét, sau đó phóng xạ long uy bừa bãi.

- Ngươi đã đánh ta, ta cần phải đánh ngươi rồi, nếu ngươi có thể tiếp ta một chiêu không chết, vậy chúng ta xóa bỏ.

Phong Vân Vô Ngân cười hắc hắc, tay phải trực tiếp bắt ra ngoài.

Không gian ngưng kết!

- Phốc!

Sau đó đem Hạ tiên sinh kia nắm trong tay, nhẹ nhàng nắm một cái,

Hạ tiên sinh ngay cả kêu cũng không kêu được một tiếng, cả người liền biến thành một đoàn hồ dán.

- Nếu đánh như vậy không lịch sự, cũng dám tại trước mặt lão tử kêu gào? Cũng dám gầm thét? Cũng dám cướp đoạt nữ nhân lão tử? Thiếu não sao!!!!

Phong Vân Vô Ngân đứng lên, khí thế cả người kế tiếp kéo lên, tóc dài không gió mà bay, da thịt lóe ra long quang, hình dáng lúc này giống như Ma Thần.

- Đi mau!

Lúc này đám người Công Tôn Khang, lá gan cũng bị hù dọa, căn bản không có lòng phản kháng, trong nháy mắt tinh khí thần suy yếu, quay đầu muốn thuấn di chạy trốn.

- Dám đùa giỡn nữ nhân lão tử? Chết!

Phong Vân Vô Ngân hai tay vừa vỗ. đem Công Tôn Khang kia, phách thành một mảnh bánh bột ngô thật mỏng.

Cái vỗ này, lực lượng mãnh liệt, đem trọn cái không gian của gian phòng, đều phách thành một mảnh Hỗn Độn, sau đó là rối loạn vô cùng, bất luận kẻ nào nghĩ tại loại không gian rối loạn này thuấn di chạy trốn, đều là muốn chết.

- Dám đứng ra? Chết!

- Phanh!

Một tên cao giai Thần bị phách thành bánh bột ngô.

- Dám giả vờ? Chết!

- Phanh!

Lại là một tên cao giai Thần bị phách thành bánh tráng.

- Lão tử thống hận người giả vờ nhất!

- Phanh! Phanh! Phanh! Phanh!

Phong Vân Vô Ngân ra tay nhanh như tia chớp, bên trong phòng, một đám người Công Tôn Khang đã bị toàn bộ phách thành bánh tráng, thần cách đều phách thành cặn bã.

- Rầm rầm rầm!

Đế Vương Chi Tâm, Nguyên Tố Chi Tâm, Thiên Đường Chi Tâm, đồng thời nhảy ra, đem thi thể hấp thu, rầm rầm luyện hóa, biến trở thành năng lượng bổn nguyên.

- Chúng ta đi thôi, đem không hết rượu đóng gói lại.

Phong Vân Vô Ngân tung tay ra, đem thức ăn ngon, rượu ngon trên bàn, toàn bộ thu vào nạp giới, sau đó nắm tay Liên Y, Tử Viêm, Tử Yên, sau đó trực tiếp thuấn di rời đi.

- Tiểu oa nhi đợi lão tử một chút!

Chúc Lão hóa thành một đạo lưu quang, trực tiếp trở về bên trong linh hồn Phong Vân Vô Ngân.

Con cua một bên cười, một bên ngọa nguậy, nhắm mắt đuổi theo.

Một nhóm người chạy ra Mục Tang thành, sau đó thuấn di, đi tới một nơi tệ đại lục phong cảnh hết sức không.

Tùy ý tìm một khối sơn phong tú lệ không người, dừng lại.

- Khanh khách lạc...

Liên Y che miệng bật cười.

- Vô Ngân, những tên kia, thật là không biết tốt xấu, tìm chết.

- A.

Phong Vân Vô Ngân chẳng hề để ý phất phất tay.

-Một đám ngay cả thần vị cũng không có, còn dám làm xằng làm bậy rồi? Đơn giản là ỷ vào Đông Doanh vị diện sắp lên cấp, đám quyền quý nho nhỏ ở vị diện này, đều có cảm giác về sự ưu việt rồi. Tên phụ thân Công Tôn Khang kia là thành chủ, đoán chừng cũng là cặn bã mà thôi.

- Tiểu oa nhi, người ta toàn bộ vị diện đều lên cấp rồi, địa vị đích xác nước lên thì thuyền lên, đều có chút cảm giác về sự ưu việt, điều này cũng rất là bình thường, ngươi không nhìn thấy những đám cao giai Thần tu vi không kém kia. Đều nịnh bợ Công Tôn Khang một tên trung giai Thần sao? Lão đầu tử đoán chừng, người đến nịnh bợ phụ thân Công Tôn Khang càng nhiều. Được rồi, ngươi cũng đề phòng Công Tôn gia tộc đuổi giết. Còn phải thử nghĩ xem biện pháp, lẫn vào khu vực Đông Doanh Tinh Cầu bản thể, tham gia lựa cuộc thi nữa.

- Ân, lấy thân phận gì lẫn vào khu vực Đông Doanh Tinh Cầu bản thể, đi tham gia chọn lựa nhỉ? Dù sao cũng phải muốn có thân phận?

Phong Vân Vô Ngân cứng lại.

- Thân phận chuyện này.

Chúc Lão tính toán nói.

- Cái này trái lại dễ làm, tiểu oa nhi, ngươi hãy nghe ta nói, lần này đi tới Đông Doanh vị diện, sinh vật vị diện khác tham gia cuộc thi chọn lựa nhập tịch, cũng hoặc là chọn rể cuộc thi, khẳng định không thể đếm hết. Vì vậy, ngươi làm một cái thân phận giả, cũng có thể lừa dối đi vào. Nhiều người dự thi như vậy, Đông Doanh vị diện kia cũng không có thể xét duyệt thân phận của từng người được?

- Đúng. Bất quá, vạn nhất thật muốn xét duyệt thân phận, chúng ta nên như thế nào?

Phong Vân Vô Ngân cũng hết sức cẩn thận.

- A, tiểu oa nhi. Ngươi nhớ kỹ, ngươi lên mặt càng lớn, càng táo bạo, thực lực càng mạnh, bọn họ xét duyệt tới, càng dễ dàng thông qua. Càng không hoài nghi ngươi, ngươi có hiểu không?

Chúc Lão rất có kinh nghiệm nói ra.

- Nếu muốn lên mặt thì càng phải lớn, ngươi đã hiểu chưa?

- Còn như nói thân phận...

Chúc Lão nhớ lại sau đó nói ra.

- Đúng rồi, trước đây, lão đầu tử đã từng đi qua một cái cao cấp vị diện, trình độ văn minh cũng cùng Thái Vương Tinh Cầu vị diện không sai biệt lắm, cũng là thành tựu Trung Vị Thần cao nhất. Cái vị diện này có một khối đại lục, bên trên có một cái tông môn 'Thần Kiếm sơn trang', là tông môn kiếm tu. Dù sao ngươi cũng là kiếm tu, ngươi giả mạo thiếu trang chủ 'Thần Kiếm sơn trang' này đi.

- Hảo.

Phong Vân Vô Ngân gật đầu, sau một khắc, hắn tâm niệm hơi chút vừa động.

- Oanh! Oanh! Oanh!

Thần quang loạn thiểm, từng tên Kiếm Thần khôi lỗi, bị Phong Vân Vô Ngân phóng ra.

Cấp thấp Kiếm Thần!

Trung giai Kiếm Thần!

Cao giai Kiếm Thần!

Còn thả ra tới 10 tên hạ vị Kiếm Thần!

- Tham kiến kiếm chủ!

Một đám Kiếm Thần khôi lỗi, rối rít quỳ xuống.

- Ân, bắt đầu từ bây giờ, các ngươi gọi ta là 'Thiếu trang chủ', các ngươi đều là người hầu của ta, là tinh nhuệ 'Thần Kiếm sơn trang'!

Phong Vân Vô Ngân cười hắc hắc nói.

- Thần Kiếm sơn trang chúng ta, hiện tại muốn đi tham gia Đông Doanh vị diện chọn lựa tranh tài. Nhớ kỹ, Thần Kiếm sơn trang chúng ta, là hết sức kiêu ngạo, chúng ta lên mặt rất lớn, động một tí giết người, các ngươi minh bạch chưa?

- Vâng, Thiếu trang chủ!

Một đám Kiếm Thần khôi lỗi, tuân theo lệnh Phong Vân Vô Ngân.

Phong Vân Vô Ngân cảm thấy thú vị, lại nhìn đám Kiếm Thần khôi lỗi nói.

- Các ngươi gọi nàng là Thiếu phu nhân đi, ha ha ha ha!

- Thiếu phu nhân hảo.

Một đám Kiếm Thần khôi lỗi, đều xưng hô Liên Y, Tử Viêm, Tử Yên như thế.

- Khanh khách lạc ~~~~~

Lúc này ba nữ nhân cười đến cười run rẩy hết cả người, Tử Viêm tuy rằng đã là thiếu phụ, nhưng cũng bảo lưu lại tâm tính thiếu nữ, vỗ tay nói.

- Vô Ngân, chúng ta rất vui vẻ.

- Chuyện đùa còn ở phía sau. Ha ha ha ha!

Phong Vân Vô Ngân tự mình đều không nhịn được cười lớn lên. 'Thiếu trang chủ', 'Thiếu phu nhân', đều là quần áo lụa là khi nam bá nữ rồi.

- Còn có con cua quản gia.

Phong Vân Vô Ngân vỗ vỗ cái càng con cua nói ra.

- Con cua quản gia hảo.

Đám Kiếm Thần khôi lỗi cẩn thận xưng hô nói.

Con cua cũng vui vẻ rồi.

- Ha ha ha ha! Chơi thật khá! Đúng rồi, Vô Ngân, ngươi bây giờ là thiếu gia, vậy ngươi xuất hành, cần có tọa giá? Phải biết rằng, hải dương quý tộc chúng ta xuất hành, cũng có bảo xa. Cự kình, hải mã kéo xe, hết sức uy phong! Vô Ngân, ngươi bây giờ cần có Thần Thú kéo xe?

- Thần Thú kéo xe?

Phong Vân Vô Ngân sửng sốt, chợt vỗ vỗ cái trán.

- Tựa hồ rất thú vị!

Chúc Lão cũng tham gia vào.

- Đúng, tiểu oa nhi, quý tộc xuất hành, cần có Thần Thú kéo xe, Thần Giai đầy tớ mở đường, kiều thê mỹ quyến hầu hạ, đó mới gọi là quý tộc. Ngươi muốn làm người không nghi ngờ tiến vào Đông Doanh vị diện, bộ tịch nhất định phải làm đủ. Nhất định phải uy phong, lớn lối, tư thái coi trời bằng vung. Ngươi lên mặt càng lớn, người khác càng sợ ngươi, càng không dám điều tra ngươi.

- Hảo, hảo.

Phong Vân Vô Ngân cũng đồng ý lời nói của Chúc Lão, sau đó trực tiếp khoanh chân mà ngồi, linh hồn lực thả ra.

- Ta liền dùng linh hồn lực điều tra một phen, xem trên khối đại lục này một chút, có Thần Thú hay không.

Phong Vân Vô Ngân linh hồn lực có thể so với Trung Vị Thần, lúc này phóng xạ lin hồn lực tràn ra, giống như mạng nhện, bao trùm toàn khối đại lục.

Người buôn bán nhỏ bên trong đại lục này, Vương Công Tướng Soái, phi cầm tẩu thú, sông núi địa lý, võ học tông môn, bầu trời hải dương, xem văn giống như trong lòng bàn tay, rõ mồn một ngay tại trước mắt.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.