Chương trước
Chương sau
- Nếu như viện trưởng đại nhân thật sự không yên lòng thì cùng đọ sức với Phong Vân Vô Ngân này. Sinh tử quan đầu, Phong Vân Vô Ngân tất nhiên sẽ bạo lộ ra rất nhiều át chủ bài bí mật.

Trong bóng ma, đạo linh hồn kia truyền âm, bày mưu tính kế.

- Nói cũng phải...

Thiếu nữ viện trưởng một bên dùng linh hồn trao đổi với đại năng bóng ma thần bí kia, một bên có chút hăng hái nhìn Phong Vân Vô Ngân. Ai cũng không đoán ra suy nghĩ trong nội tâm thiếu nữ viện trưởng. Đương nhiên cũng không có ai dám cả gan suy đoán.

Toàn bộ hào khí của học phú trở nên có chút cứng ngắc.

Đúng lúc này...

- Ầm ầm!

Trên bầu trời trực tiếp bạo tạc nổ tung ra một cái hố nhỏ, giống như một đoàn kén tằm, không ngừng giãy giụa nhúc nhích.

- Ân?

Đôi mắt đẹp của thiếu nữ viện trưởng hơi chút quét qua, khóe miệng thuần mỹ của nàng lập tức lộ ra một nụ cười thản nhiên, tâm niệm vừa động, hơi chút thu liễm không gian pháp tắc, thời gian pháp tắc do mình phóng xuất ra.

- Phốc!

Không còn bị thần lực của thiếu nữ viện trưởng kia bao trùm, đoàn hư không kia lập tức bạo tạc nổ tung, nghiền nát kén tằm, hình thành một thời không hắc động vĩ đại, lan tràn ra tứ phương. Khí tức kinh thiên sắc bén từ bên trong hắc động đó bắn ra.

Lẫn lộn với khí tức văn minh nhàn nhạt.

- Ân? Tựa hồ có chuẩn thần phủ xuống?

Tại khu vực Tử Anh học phủ, đại lượng cường giả đều sững sờ trong nội tâm.

- Là ai hàng lâm xuống đúng lúc mấu chốt này?

Chỉ thấy bên trong thời không hắc động kia có vô số phù triện óng ánh màu vàng kim, giống như là toái kim. Một khắc sau...

- Oanh!

Vô số phù triện thật nhỏ óng ánh màu vàng kim bắt đầu tự hành tổ hợp lại, cuối cùng hợp thành một nam tử trẻ tuổi mặc áo giáp màu vàng lợt.

Nam tử trẻ tuổi này có khí tức bao dung bát hoang, đầu tóc dài xõa ra vai, không gió mà bay, trên đỉnh đầu có lục đạo đế cấp pháp tắc ngưng tụ lại thành thực chất, thập phần long lanh óng ánh, tinh khiết. Mỗi một đạo Đế cấp pháp tắc đều phản xạ ra chấn động năng lượng vĩ đại, khí thôn sơn hà.

Trên khải giáp hắn đang mặc du động những man thú, phong cảnh sơn thủy chằng chịt.

Đây là một vương giả!

Người trẻ tuổi kia vừa hàng lâm, liền thấy được thiếu nữ viện trưởng. Hắn tranh thủ thời gian thu liễm khí thế, hai đầu gối quỳ xuống đất.

- Viện trưởng đại nhân, đệ nhất thập đại nội môn đệ tử, Tiêu Dao công tử, tham kiến viện trưởng đại nhân! Tiêu Dao không biết lúc này viện trưởng đại nhân phản hồi, thật sự là vô lễ đến cực điểm, mong viện trưởng đại nhân khoan dung!

Người tới nguyên lai là người đứng đầu trong thập đại đệ tử nội môn Tử Anh học phủ, Tiêu Dao công tử.

Tiêu Dao công tử này, thân là đại sư huynh trong thập đại đệ tử nội môn Tử Anh học phủ. Tại toàn bộ Hỏa nguyên đại lục thì hắn là nhân vật uy danh hiển hách, thần thông cái thế. Trong cơ thể có ẩn chứa huyết mạch thần giai, hơn nữa nghe nói sau khi hắn sinh ra thì ngẫu nhiên thôn phệ được một kiện thần binh trọng phủ, chẳng những không chết mà còn đạt được một ít truyền thừa cổ xưa, thành tựu thể chất trọng phủ, lực công kích đạt tới mức khai thiên tích địa, có thể đơn giản cắt đứt núi sông, lên trời xuống biển. Có một truyền thuyết, đó chính là có lần Tiêu Dao công tử cầm trọng phủ trong tay, hơi chút chém một phát liền chém một tinh cầu thành hai mảnh. Hơn nữa còn khiến không gian đứt gãy, khiến hai mảnh của tinh cầu này không cách nào dung hợp lại được nữa.

Hơn nữa, Tử Anh học phủ có rất nhiều nội môn đệ tử cùng với tất cả cao tầng đều hiểu biết Tiêu Dao công tử đã được dự định là đệ tử tinh nhuệ, một khi có người nào đó trong thập đại tinh nhuệ đệ tử bế tử quan hoặc là tấn thăng làm chủ sự thì Tiêu Dao công tử sẽ bổ sung cho vị trí của hắn.

- Ân, Tiêu Dao, ngươi trở về rồi. Chắc hẳn cũng là chuyện Phong Vân Vô Ngân a.

Thiếu nữ viện trưởng nhìn Tiêu Dao công tử, giống như cười mà không phải cười, trong đôi mắt đẹp của nàng tựa hồ cũng đang chuẩn bị một ít kế hoạch.

- Vâng.

Khóe mắt Tiêu Dao công tử có chút liếc qua, nhìn về phía Phong Vân Vô Ngân, trùng trùng điệp điệp nói:

- Nguyên lai tiểu tử này là Phong Vân Vô Ngân. Viện trưởng đại nhân, đệ tử vốn ở tại Miêu Tu đại lục tìm linh dược. Bất quá vừa rồi được mấy vị sư đệ, sư muội truyền âm khẩn cấp, nói là có một ngoại môn đệ tử tùy ý ẩu đả với ngoại môn đệ tử, hơn nữa còn khẩu xuất cuồng ngôn, muốn áp chế đệ tử, đạt lấy danh xưng đệ nhất cường giả nội môn đệ tử. Bởi vậy đệ tử lập tức truyền tống về.

Nói xong, Tiêu Dao công tử quay mặt về hướng Phong Vân Vô Ngân, dứt khoát nói:

- Phong Vân Vô Ngân, ta cũng biết chuyện ngươi đánh gục Tào Huyền. Chắc hẳn ngươi là người có dã tâm lớn làm náo động. Bởi vậy vừa mới gây náo động trong hàng ngoại môn đệ tử xong lại không thể chờ đợi được, đến trêu chọc nội môn đệ tử. Tốt, rất tốt.

Phong Vân Vô Ngân cười cười, sờ lên cái mũi, ra vẻ không sao cả, cũng không thèm đáp lời.

- Ân?

Trên trán Tiêu Dao công tử kia lập tức xẹt qua một tia lo lắng, khóe mắt điên cuồng nhảy lên, quay đầu nhìn về phía thiếu nữ viện trưởng.

- Viện trưởng đại nhân, Phong Vân Vô Ngân này tuổi trẻ khí thịnh, hung hăng ngang ngược vô lễ, cuồng vọng vô độ, đi ngược lại tiêu chí học phủ. Mong viện trưởng đại nhân chủ trì công đạo, cho đệ tử cùng quyết đấu phân cao thấp với Phong Vân Vô Ngân!

- Viện trưởng đại nhân, không phải ngài muốn nhìn rõ ràng Phong Vân Vô Ngân sao? Vậy thì chuẩn chiến a.

Bóng ma sau lưng thiếu nữ viện trưởng cũng dùng linh hồn truyền âm tới.

- Tốt.

Thiếu nữ viện trưởng cũng không nhiều lời.

- Phong Vân Vô Ngân, bổn tọa nghe nói ngươi đánh chết ngoại môn đệ tử lung tung, còn khiêu chiến với đệ nhất cường giả Chấp pháp đường của học phủ là Tào Huyền, nếu ngươi có thể chiến thắng thì tự nhiên miễn hết thảy tội. Hôm nay bổn tọa cũng máy móc, cứ quyết đấu nưh thế a! Tiêu Dao công tử chính là do bổn tọa tự mình đề bạt, có nhiều công trạng. Phong Vân Vô Ngân sinh ra thù hận với đệ tử nội môn, từ đó chém giết. Bổn tọa cũng không truy cứu trách nhiệm. Dựa theo trận chiến với Tào Huyền, nếu ngươi có thể đánh bại Tiêu Dao công tử thì có thể miễn hết tội, bổn tọa sẽ không truy cứu.

- Chuẩn chiến!

Thiếu nữ viện trưởng vung tay lên, một lôi đài cực lớn liền xuất hiện trên bầu trời.

Phạm vi lôi đài này rất bao la, đạt đến vạn mẫu, bốn phía là phù văn rậm rạp ánh kim chói lọi, kim quang, khí lành, khói bụi cuồn cuộn, phảng phất như một thế ngoại tiên đảo.

- Đa tạ viện trưởng đại nhân chuẩn chiến!

Tiêu Dao công tử bỗng nhiên khàn giọng thét dài, khí tức hùng vĩ kéo dài, cuồn cuộn lao nhanh như trường giang đại hà, mặt trời, mặt trăng và ngôi sao đều rung động ra sóng âm, quy xà long phượng, tất cả đều hiển hiện!

Khí thế phóng khoáng đồ sộ, chí tôn vô địch

- Oanh!

Tiêu Dao công tử bay thẳng lên trời cao, nhảy lên lôi đài, không ngừng khàn giọng thét dài, phảng phất như đang khiêu chiến với Phong Vân Vô Ngân, từng đạo sóng âm tinh tế dày đặc như thực chất, nhanh chóng bao khỏa hoàn toàn Phong Vân Vô Ngân vào trong.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.