Chương trước
Chương sau
Giống như trước, yêu thai giao long sau khi luyện hóa Phong sát, bên ngoài thân, cũng bắt đầu cổn động tuôn ra một cổ Phong sát.

Nhưng, vấn đề bày ở trước mắt Phong Vân Vô Ngân là hắn nhất định phải đem tất cả Phong sát bên trong Thạch hồ này, toàn bộ luyện hóa sạch sẻ, mới có thể thoát khốn được.

Ở bên trong Thạch hồ này, phong ấn một vị diện cỡ nhỏ, to không thể lượng, Phong sát vô biên vô hạn, hơn nữa, dưới sự xâm nhập của Phong sát, Tử Khí Hồng Lô, nhất định không ngừng đốt linh thạch, dược liệu, cùng với các loại năng lượng, mới có thể duy trì, không sợ bị Phong sát thổi toái.

Gian nan vô cùng.

Cứ như vậy, Phong Vân Vô Ngân cùng Huyết Linh Lung, duy trì tư thế ôm ấp vuốt ve, ước chừng được một tháng rồi.

Trong một tháng này, Phong Vân Vô Ngân căn bản không dám an ổn nhắm mắt ngủ một giấc. Hắn muốn tùy thời cho năng lượng Tử Khí Hồng Lô, còn phải bảo vệ Huyết Linh Lung, để tránh nàng bị Tử Khí Hồng Lô luyện hóa. Trong một thàng này hắn rất là cực khổ, thật sự mệt mỏi, Phong Vân Vô Ngân liền hơi hơi nhắm mắt, nghỉ ngơi chốc lát, nhưng tuyệt đối không thể ngủ lâu.

Cũng may, Phong Vân Vô Ngân cùng Huyết Linh Lung, thân thể tố chất cũng khác hẳn với thường nhân, nhục thể có long lực tẩm bổ, đối với nhu cầu thức ăn hơn xa người bình thường, thậm chí hơn xa huyền khí, cương khí, tử khí, chính khí võ giả. Vì vậy, thời gian dài không ăn, bọn họ cũng có thể dựa vào nhục thể, kiên trì xuống.

Một ngày kia, Phong Vân Vô Ngân bỏ thêm vào mấy trăm khối chính khí linh thạch cho Tử Khí Hồng Lô, ánh mắt đảo qua, khắp nơi lưu động toàn bộ cũng là Phong sát, gào thét, làm cho người ta da đầu cũng cảm giác phát tê dại.

- Vô Ngân, chúng ta vẫn như vậy sao?

Huyết Linh Lung giương mắt dò hỏi, lúc này nàng hai má ửng đỏ. Phải biết rằng, trong một tháng này, Huyết Linh Lung vẫn bị Phong Vân Vô Ngân ôm trong ngực, vô luận là thời điểm tỉnh, hay là lúc ngủ, nàng cũng không rời xa Phong Vân Vô Ngân. Mặc dù ngượng ngùng, nhưng, Phong Vân Vô Ngân cũng không dám cách nàng quá xa.

Thân thể của nàng, ở trong mắt Phong Vân Vô Ngân, hoàn toàn không có bất kỳ bí mật.

Trong lúc vô tình, Huyết Linh Lung đối với Phong Vân Vô Ngân, có một loại tình cảm khó tả. Cùng với, một loại tình cảm không cách nào miêu tả.

- Linh Lung tỷ, nhìn tình huống từ một tháng này, chúng ta không có con đường thứ hai có thể đi rồi.

Phong Vân Vô Ngân hồi đáp.

- Bên trong Thạch hồ này, ẩn tàng rất nhiều huyền cơ, việc chúng ta có thể làm, chỉ có thể là đợi chờ, chịu đựng, may là lúc trước ta đi tới Thần Long Đảo, vơ vét đại lượng linh thạch, tài liệu, nếu không, chúng ta lúc này đã hôi phi yên diệt rồi. Linh Lung tỷ, chịu đựng tiếp đi.

Trên thực tế, ở bên trong Thạch hồ, trải qua Phong sát một tháng, tâm cảnh Phong Vân Vô Ngân đã bình thản xuống. Một tháng này, hắn mỗi ngày chỉ có thể nghỉ ngơi tính ra mấy giờ, tinh thần tập trung cao độ, tâm tính cùng ý chí được tăng lên, so với trước đây trầm ổn hơn rất nhiều.

Thời gian thấm thoát...

Phong Vân Vô Ngân cùng Huyết Linh Lung, ở bên trong Thạch hồ, đã ước chừng ba tháng.

Ba tháng thời gian, khô khan vô cùng, sống một ngày bằng một năm. Giờ phút này, ngay cả tâm tính Huyết Linh Lung, cũng đã được ma luyện đến trầm ổn rồi, có một loại thành thục vượt xa số tuổi.

Hai người đối với thời gian, cũng là nhớ được rất rõ ràng. Cũng đúng, bọn họ mỗi ngày không có việc gì làm, tâm tư trừ dùng để quan sát thế cục chung quanh, cũng chính là tính toán thời gian rồi. Mặc dù bên trong Thạch hồ, trời một mảnh mênh mông, hỗn độn không ánh sáng, nhưng bọn hắn đại khái vẫn có thể đem thời gian, tính ra được tám chín phần không sai lắm.

- Vô Ngân, đã qua ba tháng.

Huyết Linh Lung sắc mặt cũng không kích động, nàng lạnh nhạt nói.

- Mặc dù mỗi một ngày cũng cực kỳ gian nan, nhưng chúng ta đã ở chỗ này ước chừng ba tháng rồi.

Phong Vân Vô Ngân gật đầu, hắn không lời nào để nói. Tất cả khích lệ ủng hộ cũng đã nói, ngay tại lúc này, nhiều lời đã không còn cần thiết rồi.

Tử Khí Hồng Lô, không ngừng ngủ đêm, ước chừng luyện hóa Phong sát ba tháng rồi, cũng không biết luyện hóa bao nhiêu Phong sát rồi. Lúc này, trong mỗi một viên Tiên Thiên Tử Khí Đan Điền, cũng hàm súc rất nhiều Phong sát năng lượng, cho nên, mặt ngoài Tử Khí Hồng Lô, trừ tử khí sương mù, còn phát ra đạo đạo Phong sát thanh sắc. Cứ như vậy, Tử Khí Hồng Lô chống đở Phong sát, cũng không giống như lúc mới bắt đầu yếu ớt như vậy. Tử Khí Hồng Lô cần có linh thạch năng lượng, đã từ từ giảm bớt.

Bây giờ, mỗi ngày Phong Vân Vô Ngân, chỉ cần hướng Tử Khí Hồng Lô, ném mạnh mấy vạn khối linh thạch, là có thể bảo đảm không bị Phong sát đập vỡ hoả lò rồi.

Về phần yêu thai giao long, trong vòng ba tháng thời gian này, giao long luyện hóa rất nhiều Phong sát, bên ngoài thân cổn động một tầng Phong sát thật dầy, dị thường kinh người. Mà, giao long cũng đem nuốt ăn hết tất cả thi thể Trưởng lão Thần Long Đảo, toàn bộ luyện hóa sạch sẻ, chuyển thành bổn nguyên năng lượng, chữa trị thương thế. Nhưng, giao long phẩm chất cùng lực lượng, cũng không có được tăng lên, vẫn ở vào giai đoạn Tiên Thiên chính khí. Không cách nào chạm đến Thánh Giai, nó thật giống như là ở vào một loại bình cảnh, năng lượng bình thường, căn bản không cách nào làm cho nó tiến hóa được.

- Chúc Lão nói đúng, yêu thai bí thuật, càng về sau, càng khó tu luyện.

Phong Vân Vô Ngân bây giờ, rốt cục cảm nhận được yêu thai bí thuật vì sao được gọi là tiền kỳ rất mạnh, bình cảnh hậu kỳ vô số rồi.

Theo lý thuyết, yêu thai nuốt ăn năng lượng không ít, những thi thể Thần Long Đảo Trưởng lão kia, càng ẩn chứa hình rồng chân khí, những thứ này, đối với yêu thai mà nói, cũng là chất dinh dưỡng thượng giai. Nhưng luyện hóa mấy chục thi thể Trưởng lão Thần Long Đảo, giao long vẫn không có nửa điểm dấu hiệu tiến hóa.

Đó chính là một cái động không đáy.

Nửa năm trôi qua...

Ở trong nửa năm này, Phong Vân Vô Ngân cùng Huyết Linh Lung, vẫn trải qua cái loại cuộc sống nhàm chán. Phong Vân Vô Ngân duy nhất thu hoạch là hắn không cần vì linh thạch hao hết, mà lo lắng Tử Khí Hồng Lô tan biến.

Phải biết rằng, lúc trước Phong Vân Vô Ngân đi tới Thần Long Đảo, cướp đoạt trong nạp giới, trừ linh thạch, thiên tài địa bảo, đan dược, còn có một chút Thiên Nhất Thần Thủy.

Phong Vân Vô Ngân đem những giọt Thiên Nhất Thần Thủy này, toàn bộ dùng để tưới 4 phẩm tông môn số mệnh cây. Hôm nay, ở trong nạp giới Chúc Lão đưa cho Phong Vân Vô Ngân, 4 phẩm tông môn số mệnh cây, đã tăng trưởng cao mấy trượng, cây khô thô lớn, rút ra ngoài hàng vạn cành lá, giống như xúc tua, đón gió phấp phới. Mỗi một cành lá, cũng phát ra ngọc chất sáng bóng, kết xuất tới mấy chục vạn mai tử khí linh thạch, cương khí linh thạch, chính khí linh thạch như quả táo lớn.

Mặt khác, trong nạp giới còn ngoài cương khí, tử khí, chính khí, còn tràn ngập vô số kỳ hoa dị thảo, cũng mọc rể nẩy mầm ra, ở nơi này tản ra mùi thuốc nồng nặc. Những thứ kỳ hoa dị thảo này, tất cả đều là tài nguyên võ giả tu luyện.

Có thể nói, khỏa 4 phẩm tông môn số mệnh cây của Phong Vân Vô Ngân, đã từ từ trưởng thành rồi, có thể thay Phong Vân Vô Ngân, phát ra một chút tài nguyên tu luyện rồi.

Một năm thời gian trôi qua.

- Vô Ngân, ta tựa hồ cảm giác được, Phong sát nơi này, càng ngày càng ít rồi.

Lúc này, Huyết Linh Lung trong mắt hiển hiện ra vẻ hứng phấn.

Phong Vân Vô Ngân trong lòng cũng là chấn động không dứt.

- Linh Lung tỷ, ngươi nói không sai, trải qua suốt 1 năm, Tử Khí Hồng Lô, yêu thai của ta, mỗi thời mỗi khắc, đều luyện hóa Phong sát trong Thạch hồ, rốt cục, Phong sát nơi này, bị ta luyện hóa qua một nửa rồi. Bây giờ, Phong sát nồng nặc, đã mỏng xuống rồi. Ta tin tưởng, chúng ta rất nhanh có thể thoát khốn.

Đúng là đảo mắt qua, Phong sát bên trong Thạch hồ, rốt cuộc không còn tung hoành vô tận nữa. Trong vòng mấy trăm trượng, Phong sát cơ hồ đã tuyệt tích, còn dư lại Phong sát, cũng chỉ cao vài trượng.

- Thêm chút sức sao, tiếp tục luyện hóa!

Phong Vân Vô Ngân rốt cục thấy được một chút ánh rạng đông rồi.

Ở một năm thời gian, Phong Vân Vô Ngân bị vây ở bên trong, thế giới bên ngoài, cũng xảy ra rất nhiều chuyện.

Thần Long Đảo, Long Tả cùng Huyết Ngạn, làm Thần Long Đảo người mạnh nhất, cũng được trao tặng Sát Thần Quyền Pháp, trải qua một năm khổ tu, Long Tả đã luyện thành 4 chiêu Sát Thần Quyền Pháp, lực chiến đấu bạo trướng, Huyết Ngạn, luyện thành hai chiêu.

Ở rất nhiều ngày trôi qua, Long Tả sau khi kết thúc luyện quyền, cũng nhớ lại, ban đầu Phong Vân Vô Ngân người ngoại lai, mang đến cho hắn đủ loại nhục nhã.

- Người ngoại lai, đáng tiếc ngươi đã bị Phong sát thổi chết xương thịt vô tồn, nếu không, bổn tôn không ngần ngại đích thân đem ngươi oanh giết.

Long Tả hung hăng tự nhủ như vậy.

Tại Vô Biên Hải Vực.

Thanh Đế phân thân, cùng với mấy tên Thánh Giai lĩnh tụ, bọn họ vẫn giữ một tia thánh ý ở bên ngoài Thần Long Đảo hải vực, quản chế hơi thở Phong Vân Vô Ngân.

Một khi Phong Vân Vô Ngân xuất hiện, bọn họ sẽ thuấn di tới bắt Phong Vân Vô Ngân.

Nhưng thời gian đã qua một năm, Thần Long Đảo hải vực, không khí trầm lặng, tuyệt không có sinh cơ.

Mấy tên Thánh Giai, thậm chí Thanh Đế phân thân cũng thử qua, đem ý niệm rót vào Thần Long Đảo hải vực dò xét, nhưng mỗi khi bọn hắn thả ra ý niệm, cũng sẽ bị tấm hải vực thần bí, trong nháy mắt đem cắn nát.

Ở nơi này trong một năm, Thanh Đế Giới Vương Quân Đoàn, cùng bốn thế lực hải vực, tựa hồ đạt thành rồi một loại nhận thức chung. Thanh Đế phân thân, còn triệu tập Ngọc Yêu Nhiêu, Lãng Nhất Đao, Vạn Thiên Sơn, Lưu Niên công tử, các loại lĩnh tụ cùng bảo tàng Kiếm Đế Cổ Thương, đạt thành hiệp nghị.

Mấy cổ thế lực, có thể cùng nhau tiến vào tàng bảo, thăm dò bảo tàng.

Bây giờ, 4 tấm Tàng Bảo Đồ, 4 cái chìa khóa, cũng đã tụ tập, cũng chỉ thiếu 1 cái chìa khóa, 1 tấm Tàng bảo Đồ trong tay Phong Vân Vô Ngân mà thôi.

Hải vực giới thứ tư, Giới Vương cung điện.

- Phong Vân Vô Ngân kia, sợ rằng đã chết ở Thần Long Đảo hải vực rồi.

Thanh Đế phân thân, ở trong cung điện gầm thét.

- Bảo tàng Kiếm Đế Cổ Thương, chẳng lẽ sẽ hoàn toàn mai một hậu thế sao?

Huyền Tôn đại lục, Chiến Tần đế quốc, Ngạo Hàn Tông.

Tiên Thiên Thành.

Rõ ràng trong lúc đó, ở bên trong Tiên Thiên Thành, vọt lên tới một đạo thánh quang, huy hoàng như trụ, giống như thần long ngất trời, đem trọn tòa Tiên Thiên Thành, Nham Thạch Thành, nhuộm đẫm thand quang, trong thiên địa vang dội nghìn đạo sáng mờ, quán xuyên bầu trời, vô số cánh hoa, viễn cổ tự phù, cũng rơi xuống.

Ở bên trong Nham Thạch Thành, tại phủ đệ Chúc Lão. Chúc Lão nằm ngồi ở trên chiếc ghế, trên mặt của hắn, nếp nhăn thâm thúy, vẻ già nua cùng mệt mỏi sâu tận xương tủy, lúc này, ánh mắt hắn híp mắt mỉm cười nói.

- Thành thánh, Ngạo Hàn Tông, có người một bước lên trời, thành tựu Thánh Giai rồi. Là Ngạo Hàn Tông chủ sao.

Ngừng lại một chút, ánh mắt Chúc Lão thản nhiên, giống như nhìn về phía một cái không gian khác, một cái thế giới khác.

- Tiểu oa nhi, một năm rồi, ở bên trong Vô Biên Hải Vực, hoàn toàn không có tin tức ngươi. Từ khi ngươi tiến vào Thần Long Đảo hải vực, đã như đá ném vào biển rộng, biệt vô âm tín. Ngươi rốt cuộc là sống, hay là đã chết?

Lúc này, ở bên trong Tiên Thiên Thành, vang lên một thanh uy hiếp thiên địa, bá tuyệt vô cùng.

- Ta, rốt cục thành tựu đại đạo, thành tựu Thánh Giai, một bước lên trời rồi.

Trong phút chốc, một đạo thân thể cường tráng nguy nga, một bước bước ra, từ trong Tiên Thiên Thành đi ra, lăng không ở trên trời.

Là Ngạo Hàn Tông chủ.

Lúc này, Ngạo Hàn Tông chủ hai tay chắp sau lưng, trong ánh mắt, xuyên suốt ra ngoài một loại thánh nhân cùng chân lý, thánh ca hát vang, lượn lờ, tán tụng, từng đạo thánh quang trùng xoát. Phía sau hắn, trồi lên một vòng thánh quang vòng tròn to lớn, phát ra quang minh cùng quang mang.

Là Thánh Giai Nhất Chuyển.

- Ta rốt cục khám phá thiên cơ, thành tựu Thánh Giai. Từ nay về sau, mặc dù thấy Chiến Tần đế quốc quân chủ, ta đều không cần dùng lễ quân thần rồi.

Ngạo Hàn Tông chủ nhàn nhạt nói, hắn lúc này phong phạm quân lâm vạn thế.

Lúc này ở bên trong Nham Thạch Thành, tất cả đệ tử hậu thiên, toàn bộ quỳ sát, cúng bái.

Ở bên trong Tiên Thiên Thành, tất cả Tiên Thiên đệ tử, Trưởng lão, thậm chí những Thái thượng Trưởng lão kia, cũng yên lặng hành lễ.

Cả Ngạo Hàn Tông, cũng bao phủ ở trong thánh quang.

Lúc này, ở bên trong Tiên Thiên Thành, mấy tên Thái thượng Trưởng lão, đều thấp giọng nghị luận.

- Hôm nay, tông chủ tấn chức Thánh Giai, là có thể từ vị trí tông chủ lui ra. Thánh Giai có ý nghĩa, Tông chủ có thể tiến vào hoàng cung, làm một khách khanh, được cung phụng. Cũng có thể tiến vào Vô Biên Hải Vực, tìm tiên hiền Ngạo Hàn Tông chúng ta, từ đó, ở bên trong Vô Biên Hải Vực, thăm dò số mệnh, kỳ ngộ. Tóm lại, Huyền Tôn đại lục, đối với một tên Thánh Giai, cũng không có quá nhiều lực hấp dẫn.

- Như vậy, tông chủ lui ra phía sau, người nào có tiếp nhận vị trí tông chủ tương lai?

- Là Gia Luật hồng, người này trời sanh âm hàn thể chất, là tu luyện Ngạo Hàn Thất quyết, ở trong thời không vị diện đặc thù tu luyện, còn có nửa năm, sẽ xuất quan. Đặc thù thời không vị diện này, ở bên trong mười năm, bằng bên ngoài một năm. Gia Luật hồng bế quan ba năm, giống như khổ tu ba mươi năm. Một khi xuất quan, chính là thiên chi kiêu tử, đúng lý nên tiếp nhận chức tông chủ tương lai.

- Các ngươi tựa hồ quên mất Bạch Quang. Bạch Quang là trực hệ huyết mạch của Đao Đế đời thứ nhất, hắn là người có tiềm lực vô cùng. Nếu nói là Gia Luật hồng là người tuấn kiệt, như vậy, Bạch Quang chính là yêu nghiệt trời sanh, thừa kế Đao Đế huyết mạch, ý chí, còn truyền thừa xuống tới thiên giai đao pháp. Bạch Quang rời đi Huyền Tôn đại lục hơn hai năm, xâm nhập Vô Biên Hải Vực. Nghe nói, chính là đi thừa kế Đao Đế phụ thân của hắn, di lưu tài phú ở bên trong Vô Biên Hải Vực. Nếu là Bạch Quang trở về, chức tông chủ tương lai, còn có ai có thể tranh đoạt được hắn?

Hoàng cung Chiến Tần đế quốc.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.