Chương trước
Chương sau
- A, Tuyết tỷ, hoàn cảnh ở đây rất không sai đi?

Phong Vân Vô Ngân đi vào trong hoa viên đình viện. Mấy chỗ giả sơn, một lương đình nho nhỏ, trong ao nhỏ, có mấy con cá vàng đang đùa giỡn tuần tra tới lui. Trong hoa viện cũng trồng rất nhiều hoa thơm kỳ dị tao nhã, muôn hoa khoe sắc.

Trước khi Phong Vân Tuyết đi tới Nham Thạch Thành, dù sao cũng là một thiên kim tiểu thư, sống một tháng tại khu vực nhà gỗ, khổ không nói nổi, hiện tại chuyển đến nơi tốt hơn gấp trăm nghìn lần so với khu vực nhà gỗ này, trong long nàng cũng cảm thấy vui mừng, liên tục mỉm cười ngọt ngào gật đầu với Phong Vân Vô Ngân.

Phong Vân Vô Ngân rất thỏa mãn, phía sau hoa viên kia, chính là luyện võ trường.

Nền luyện võ trường được lát bằng đá hoa cương cứng rắn, diện tích lại rất lớn, có một chút khí giới đơn giản để luyện thể. Hơn nữa, khu vực đình viện này có một chỗ hoàn mỹ nhất đó là, mỗi chỗ phòng viện, đều cách nhau khá xa, mượn đình viện Phong Vân Vô Ngân thuê này mà nói, muốn ra khỏi cửa đi tới một đình viện khác, ít nhất cũng phải đi một dặm mới có.

Vô cùng yên tĩnh. Có thể an tâm tu luyện. Tâm không tạp niệm.

Thuê tốt phòng ở, Phong Vân Vô Ngân liền chuẩn bị ra ngoài mua một ít dược liệu, đồng thời tiến đến khu vực đấu giá tìm một quyển vũ kỹ thích hợp cho mình tu luyện.

Mười ngày sau đánh một trận cùng Đường Thanh, nếu muốn nói Phong Vân Vô Ngân có hại, liền có hại ở chỗ hắn không có một môn vũ kỹ mang tích công kích.

Dùng lịch lượng tinh khiết đối địch Đường Thanh, trừ phi giống như ẩu đá nam tử áo trắng ở thí luyện trường bên ngoài, thừa lúc hắn không chuẩn bị, đột nhiên tập kích. Thế nhưng, trải qua khi đánh một trận cùng Chu Hàm, Đường Thanh tất nhiên sẽ có điều phòng bị, sẽ không cho Phong Vân Vô Ngân bất luận cơ hội gì chiếm được tiên cơ.

- Tuyết tỷ, đệ chuẩn bị vào trong thành đi dạo, tỷ cùng đi với đệ không?

Phong Vân Vô Ngân cười nói với Phong Vân Tuyết.

- Úc, Vô Ngân, ta đi quét dọn gian phòng một chút, đệ tự mình đi đi thôi!

Phong Vân Tuyết đã rất khẩn cấp muốn thu thập gian phòng rồi.

- Ừm! Tốt lắm!

Phong Vân Vô Ngân đi tìm một tòa nhà, đi nhanh về phía trong Nham Thạch Thành, đi về khu vực đấu giá.

Khu vực đấu giá, là một quảng trường lớn. Bao quát một khu đấu giá cực lớn cùng với hàng loạt vỉa hè chắc chắn.

Lần đầu tiên Phong Vân Vô Ngân đặt chân đến khu vực đấu giá, nghĩ nơi chốn đều lộ ra vẻ mới mẻ… Chỉ thấy khu vực đấu giá ồn ào tiếng người, trên một con đường cái rộng mở, liếc mắt chẳng nhìn được phía cuối. Con đường này rộng chừng mười mét, hai bên đường đều tràn đầy hàng vỉa hè.

Những chủ nhân hàng vỉa hè này đều là tu luyện giả trong thành, lúc này, có thân chủ đang ra sức hò hét, có thân chủ mỉm cười ngồi trước quầy hàng, cũng không ra, dường như đang đầu cơ kiếm lợi, có thân chủ đang kéo to cuống họng mời chào vật phẩm với khách nhân…

Mà những người đi thăm hàng, cũng nhiều không kể xết.

Vô luận là người bán hay người mua, đều có khí tức trầm ổn, tu vi không kém.

Phong Vân Vô Ngân tới hăng hái, bước từng bước chậm tiến nhập con đường kia.

- Tiểu huynh đệ, qua đây xem, nơi này có mấy viên nội đan của mãnh thú thập phẩm! Mau đến xem! Ăn vào nội đan, hoặc là có thể dùng nội đan để tu luyện thân thể, gia tăng lực lượng!

Một nam tử trung niên chừng hơn ba mươi tuổi, thấy Phong Vân Vô Ngân, bật người dậy thét to nói.

- Nội đanh mãi thú thập phẩm? Thứ này cũng có bán sao?

Phong Vân Vô Ngân kinh hãi không gì sánh được. Hắn sở dĩ có thể tu luyện Thần Man Lực Vương Quyết tới cảnh giới có chút thành tựu, toàn bộ là nhờ vào nội đan của Địa Hỏa Long mãnh thú thập phẩm tạo nên. Hơn nữa, đám người Âu Dương Bảo Châu, Từ Tuán, cũng bởi vì một viên nội đan mãnh thú thập phẩm, mới không tiếc dùng mạng đánh đổi, bởi vậy có thể thấy được, nội đan mãnh thú thập phẩm, đối với tu luyện giả chính là vô cùng trân quý.

Phong Vân Vô Ngân không nhịn được tiến lên trên hàng vỉa hè kia, khom lưng vừa nhìn, chỉ thấy một khối vải vụn trên mặt đất bày mấy thứđen đen dính giống như đá cuội. Tản ra dược vị cuồn cuộn, rất là gay mũi.

Bất quá, Phong Vân Vô Ngân đã từng nuốt qua dược hoàn luyện hóa từ nội đan của mãnh thú thập phẩm, loại khí tức đó quả thực là một trời một vực so với thứđồ đen đen này!

- Hàng giả!

Trong lòng Phong Vân Vô Ngân cảm thấy thật buồn cười, vừa đến đã gặp phải lừa gạt! Thứ này khẳng định không phải nội đan của mãnh thú thập phẩm, hơn nữa, mặc dù đúng thì sao? Một cái hàng vỉa hè lại có thể bày năm viên nội đan mãnh thú thập phẩm?

Nam tử trung niên kia vội vã nói với Phong Vân Vô Ngân:

- Tiểu huynh đệ, ngươi nhìn xem, đây là nội đan Đan Dương Hổ mãnh thú thập phẩm hàng thật giá thật, chỉ bán một vạn lượng vàng một viên…!

- Ta không mua nổi!

Phong Vân Vô Ngân không muốn nhiều lời, trực tiếp rời khỏi quầy hàng này!

Vừa mới xoay người đi khỏi, một người nữ tử ở quầy hàng bên cạnh đã trêu gạo nam tử trung niên kia nói:

- Lão Vương, ngươi lại lấy mấy đan dược thối ra lừa bịp người mới? Ha ha ha, ngươi buồn chán quá nên làm chuyện rỗi hơi sao?

- Suỵt!

Nam tử trung niên kia thấp giọng nói:

- Ngươi không biết, ta đây hoàn toàn là buôn bán không cần gốc, tháng trước, không phải cũng hù dọa được một tên ngu ngốc hay sao?

Phong Vân Vô Ngân nghe được đối thoại giữa bọn họ, ách nhiên thất tiếu… Chúc lão đầu nói không sai, trên những hàng vỉa hè này, đại đa số là lừa gạt, đừng nghĩ sửa mái nhà dột, hơi vô ý, đã bị lừa táng gia bại sản!

Ven đường, Phong Vân Vô Ngân quan sát một chút, trên những hàng vỉa hè này, có bán các loại da lông cốt cách khí quan mãnh thú, có bán ra dược liệu, binh khí, thậm chí bán ra cảđan dược đặc thù.

Không những thế Phong Vân Vô Ngân còn có thể thấy được có bán Man Lực Quả, bất quá, những thứđó đều là Man Lực Quả cấp thấp, Phong Vân Vô Ngân cũng không cần.

Rất ít chỗ bán bí kíp.

Đi dạo một vòng lớn, Phong Vân Vô Ngân cũng chỉ nhìn thấy hai hàng vẻ hè có bán ra bí kíp.

Hiện tại thứ Phong Vân Vô Ngân cần nhất, không phải cái khác, chính là bí kíp vũ kỹ.

Trong một quán, có bày ba bản bí kíp, Phong Vân Vô Ngân vừa đi qua hỏi, chủ quán đã giới thiệu, ba bản bí kíp này, có một quyển bí kíp tính công kích Hoàng Giai cao cấp… Man Ngưu Đao, một quyển phòng ngự Huyền Giai cấp thấp… Huyền Khí Bình Chướng, một quyền luyện thể Hyền Giai cấp thấp… Thiết Bố Sam!

Phong Vân Vô Ngân dò hỏi giá, lập tức bị dọa sợ.

Bí kíp Hoàng Giai cao cấp, giá ban đầu chính là 5 vạn lượng vàng, hai bản bí kíp Huyền giai cấp thấp, giá trị càng lên tới 10 vạn lượng vàng.

Hơn nữa, chủ quán không cho phép Phong Vân Vô Ngân lật xem bí kíp, trừ phi trực tiếp ra tiền mua lấy bí kíp.

Phong Vân Vô Ngân cũng không dám mạo hiểm, trên những hàng vỉa hè này, mười chủ quán, có đển bảy tám người là lừa gạt, vạn nhất lấy tiền ra mua đồ, mua được một quyển hàng giả, Phong Vân Vô Ngân chẳng phải sẽ khóc chết sao?

Một chủ quán bí tịch còn lại, cũng giống như vậy, chào giá động cái mấy vạn lượng vàng, không mặc cả, hơn nữa, không trả tiền, không được lật bí kíp xem qua.

Phong Vân Vô Ngân kinh sợ rút lui không dám ra tay, đi cả tiếng đồng hồ, mới đi tới đầu đường bên kia, cuối cùng đi hết khu vực bán hàng vỉa hè, cũng không gặp phải một kiện vật phẩm có tác dụng. Giương mắt vừa nhìn, trước mắt đứng sừng sững một đống kiến trúc xanh vàng rực rỡ, khí thế bàng bạc to lớn.

Trên cửa kiến trúc, có một tấm biển sơn son thiếp vàng… Trên đó ghi:

- Phòng đấu giá Nham Thạch Thành!

Chỗ này, chính là phòng đấu giá chính quy của Nham Thạch Thành, quả thực không phải hàng vỉa hè có thể so sánh nổi. Phàm ra vật phẩm xuất hiện trên phòng đấu giá, đều đã trải qua giám định, là đồ thật. Chỉ bất quá, về phương diện giá cả phòng đấu giá, thì có chút khiến kẻ khác phải ghé mắt rồi.

- Dù sao đi nữa, hiện tại nhu cầu cấp bách một quyển bí kíp thực sự, nếu đã tới, khẳng định muốn vào xem một chút, gặp phải bí kíp hợp tay, chỉ cần giá cả trong phạm vi ta có thể thừa nhận, tất nhiên phải mua được!

Phong Vân Vô Ngân trầm tư suy nghĩ một chút, trực tiếp chạy bộ vào phòng đấu giá.

Phòng đấu giá chính quy duy nhất của Nham Thạch Thành. Diện tích mặt đất cực rộng, quảng trường chạm trổ, trầm ổn đại khí, giống như hoàng cung trong trần thế cũng không hơn gì cái này. Xa hoa bức người.

Phong Vân Vô Ngân bước vào trong phòng đấu giá, trong lòng không khỏi sinh ra một cảm giác trang nghiêm.

Phòng đấu giá tổng cộng có hai tầng. Tầng dưới cùng chính là phòng khách rộng rãi thoáng mát, có một ít quầy hàng xây bằng gỗ. Sau quầy hàng, có nhân viên công tác chuyên phụ trách chăm sóc khách hàng đấu giá, tất cảđều là hạng người có tu vi và huyền kỹ.

Rất nhiều tu luyện giảđứng trước quầy hàng, kiên trì hỏi.

Trong phòng đấu giá có rất nhiều nhân viên, đại bộ phận mọi người đều đang nói chuyện, nhưng người nói cũng đều cố gắng đè thấp âm lượng, chính vì vậy khiến cho phòng đấu giá luôn duy trì một bầu không khí ưu nhã điềm tĩnh.

Phong Vân Vô Ngân chậm chạp bước trong phòng khách phòng đấu giá, đi từng bước, cũng không thấy có người qua đây bắt chuyện. Đi một vòng lớn, vừa mới có một tu luyện giả làm xong thủ tục đấu giá rời khỏi phòng đấu giá. Phong Vân Vô Ngân trực tiếp đi qua. Giương mắt vừa nhìn, phái sau quầy hàng đứng một thiếu phụ đứng tuổi, lông mi thùy mị, phong vận dập dờn.

- Tiểu tử kia, ngươi thực sự muốn ký phách đấu giá?

Thiếu phụ cười êm dịu, dò hỏi Phong Vân Vô Ngân! Trong hốc mắt di động mọt tia thờ ơ. Dường như nàng ta hơi có chút khinh thường khi nói chuyện với đệ tử tu luyện giả trẻ tuổi như Phong Vân Vô Ngân.

Ký phách, tự nhiên là chỉ tu luyện giảđặt vật phẩm của mình, ký đưa lên phòng đấu giá, để phòng đấu giá bán thay, cạnh phách, đó chính là qua đây mua vật phẩm.

( Ở đây cần phân biệt rõ hai khái niệm ký phách và cạnh phách)

- Ách…

Phong Vân Vô Ngân chỉnh lý một chút từ nghĩ, sau đó mới nói:

- Vị tỷ tỷ này, ta muốn tìm một bản bí kíp vũ kỹ trong phòng đấu giá!

- Ừm! Ta hiểu ý ngươi rồi, ý ngươi là muốn cạnh phách bí kíp vũ kỹ/

Thiếu phụ máy móc gật đầu:

- Trong phòng đấu giá, có rất nhiều võ giả cầm bí kíp qua đây ký phách. Vô luận là ngươi muốn bí kíp phẩm giai gì, thuộc tính gì, đều có thểđáp ứng được ngươi. Tiền đề là, ngươi có đủ vàng bạc để mua sắm!

Tinh thần Phong Vân Vô Ngân run lên:

- Thật tốt quá!

- Trước tiên đưa 100 lượng vàng làm phí cố vấn, 500 lượng vàng làm phí giám định. Sau đó, ta sẽ căn cứ yêu cầu của ngươi, cho ngươi đề cử một ít bí kíp!

Thiếu phụ cười nói.

- Cái gì?

Phong Vân Vô Ngân khiếp sợ bật lên nói.

- Phí cố vấn, ta nghĩ cũng hợp lý thôi, thế nhưng, phí giám định? Ta không mang vật phẩm qua đây ký phách, dựa vào cái gì muốn ta giao phí giám định?

- Hừ!

Thiếu phụ bỗng nhiên không nhịn được hừ một tiếng nói:

- Thiếu niên, ngươi phải biết rằng, bất luận một kiện vật phẩm nào tiến nhập phòng đấu giá, đều trải qua chuyên môn giám định, tuyệt đối không có tình huống vàng thau lẫn lộn. Phòng đấu giá có thể cho mỗi một võ giả một hứa hẹn, cạnh phách vật phẩm ở chỗ này, tuyệt đối sẽ không bị lừa, mua phải hàng giả. Bởi vậy, ngươi ký phách cũng tốt, cạnh phách cũng được, luôn luôn cần phải giao ra phí giám định. Nếu như ngươi luyến tiếc tiền tài, có thểđến hàng vỉa hè bên ngoài để thử thời vận.

Phong Vân Vô Ngân suy nghĩ một chút, thiếu phụ nói cũng khá có đạo lý, hắn chỉ đành móc ra một lá vàng, đưa cho thiếu phụ. Thiếu phụ thu vàng của Phong Vân Vô Ngân, gật đầu nói:

- Được rồi, hiện tại ngươi có thể nói ngươi muốn những bí kíp thuộc loại hình nào?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.