Mọi người nhìn Chúc lão đầu, dường như Chúc lão cũng không có ý đưa mọi người đi ăn, khập khiễng đi, rẽ đông rẽ tây, cũng không biết muốn đưa mọi người đi đâu. 
Rõt cục, Chúc lão đầu dẫn 109 thiếu niên, đi tới phía trước một tòa kiến trúc giống bảo tháp. 
Bảo tháp xây dựng cao mấy chục thước, khí tượng sâm nghiêm, phát ra một luồng uy áp mơ hồ. 
Các thiếu niên đứng ở dưới bảo tháp bỗng nhiên dâng lên một cảm giác bị đè nén, ngay cả hô hấp cùng khó khăn. 
- Nghe đây, các ngươi ở bên ngoài chờ, ta vào sắp xếp một chút. Đợi lát nữa cho các ngươi vào. Ai dám đi lung tung... Xử tử lập tức! 
Sắc mặt Chúc lão đầu nghiêm nghị, ánh mắt nhỏ hẹp, nhìn hết một lượt các thiếu niên. 
- Cùng không được làm ồn! 
Phàm là những thiếu niên đã từng bắt gặp ánh mắt của Chúc lão đầu đều câm như hến, cúi đầu không nói gì. 
Chúc lão đầu gật đầu, lúc này mới tiến vào bảo tháp. 
Phong Vân Vô Ngân nhìn một chút, bảo tháp tổng cộng có 10 tầng, thân tháp điêu khắc những hoa văn chim thú, đường nét cổ xưa, trông rất sống động, tản mát ra một loại uy năng khó hiểu. 
- Tòa bảo tháp này ở trong thành Nham Thạch, nhất định là rất đặc thù. 
Phong Vân Vô Ngân quan sát được, bốn xung quanh bảo tháp, cũng không 
có những kiến trúc khác, rất vắng vẻ, càng nói rõ lên chỗ đặc biệt của bảo tháp. 
Chỉ một lúc sau, một thanh niên mặc 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-khi/2136633/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.