Chương trước
Chương sau
Hai người cách xa nhau không đủ nửa thước, tán tu chột mắt tích súc lại chút lực lượng còn dư, mạnh mẽ đập một chùy về phía Phong Vân Vô Ngân.

Một chùy này, thuần tuý là mượn lực ý chỉ trong cơ thể phát ra lực lượng.

- 37 nhược điểm!

Phong Vân Vô Ngân cùng vận hết lực lượng toàn thân, giương kiếm trực tiếp đâm vào một nhược điểm lớn nhất của tán tu chột mắt.

Đoản kiếm không chút dừng lại đâm thẳng vào trái tim tán tu một mắt.

Tán tu chột mắt trong nháy mắt đã bị tử vong! Thi thể như thôi kim sơn đảo ngọc trụ ngửa mặt ngã xuống.

Phong Vân Vô Ngân lại bị thoát lực thêm một lần nữa, người cũng tùy theo ngã xuống đất, trước khi ngả xuống đất, 104 Thiên Địa Đan Điền thoát thể mà ra, tham lam hấp thu luyện hoá linh khí trong thiên địa.

- Năm tán tu bị thương, chung quy là... Giết hết rồi, nhưng...

Phong Vân Vô Ngân hoàn toàn không cảm thấy nửa điểm đắc chỉ và dễ

dàng khi giết chết năm gã tán tu.

Ngược lại, áp lực trong lòng hắn, càng thêm lớn.

- Da Luật gia tộc, Nạp Lan gia tộc, Trần gia... Bọn họ, Lần này bọn họ mưu đồ bí mật giết ta, vừa rồi Da Luật Trượng thi kế mượn đao giết người sợ rằng, chỉ là kể hoạch thứ nhất của bọn chúng...

- Nếu như năm gã tán tu này giết chết ta, đám người Da Luật muốn hoàn thành thí luyện, tất nhiên cũng sẽ tìm hết Bạch Mang Sơn, tìm ra năm gã tán tu để giết chết bọn họ, nếu như bọn họ phát hiện, ta không chết ngược lại năm gã tán tu đã chết, tất nhiên đồng loạt xông lên, loạn đao phân thây ta...

- Hừ! Bọn họ muốn giết ta, ta há có thể ngồi chờ chết?

- Bất kể như thể nào, thí luyện Bạch Mang Sơn lần này, ta không thể để đám cẩu tặc Da

Luật Trượng sống sót rời khói núi.

Đánh chết tán tu chột mắt, Phong Vân Vô Ngân đã độc lập hoàn thành thí luyện nhập tông thứ nhất mà trọng tài Ngạo Hàn Tông tuyên bố chỉnh hắn đã sức cùng lực kiệt, huyền khí chứa đựng trong 104 Thiên Địa Đan Điền cùng bị khô kiệt rồi.

Lúc này, Phong Vân Vô Ngân thả 104 Thiên Địa Đan Điền ra thiên địa, khiến chúng vui sướng hấp thu luyện hoá linh khí thiên địa.

Thi thể của năm gã tán tu, cùng với thi thể của đám người Phong Vân Trường Thiên, Nạp Lan Phu, Hồ Dã, nằm lung tung trên mặt đất, Phong Vân Vô Ngân cũng giống như người chết, không nhúc nhích, nằm không dậy nổi.

Lúc này, trong đêm đen, ánh trăng lành lạnh chiếu xuống đại địa, từng ánh nhọn đâm xuống chiểu ra thân ảnh màu trắng trắng, phủ lên người Phong Vân Vô Ngân.

Là Nạp Lan Hoa!

Lúc trước, Nạp Lan Hoa bị năm gã tán tu lột sạch quần áo, chơi đùa bừa bãi. Mặc dù cuối cùng vẫn không bị phá thân, nhưng toàn thân đều đã bị sờ soạng từ đầu đến chân! Sau này, tán tu chột mắt mang nàng theo nghĩ khiến Phong Vân Vô Ngân sợ ném chuột vỡ đồ, không có kết quả, nàng liền bị hắn tuỳ ý ném đến một bên.

Vừa vặn, một lần ném này, lại khiến Nạp Lan Hoa nhặt được một mạng!

Nàng chỉ bị gãy xương ở đùi phải, trên người mấy chỗ da thịt bị cát đá mài mòn, cũng không tạo thành vết thương chỉ mạng.

Nạp Lan Hoa đã từng tận mắt thấy Phong Vân Vô Ngân huyết chiến năm gã tán tu bị thương, cũng chém giết hết bọn họ, đặc biệt đánh một trận cùng tán tu chột mắt, Phong Vân Vô Ngân đã sử dụng toàn lực, giữa con đường sinh tử, cuối cùng khiến tán tu chột mắt bị ngã xuống

Đối với lần đại chiến đấy, Nạp Lan Hoa chỉ cảm thấy kinh tâm động phách, lao thẳng vào một góc, không dám thở mạnh chút nào.

Đợi đến khi kết thúc chém giết, tất cả trở về bình tĩnh, Phong Vân Vô Ngân cũng không biết sinh tử, cái thứ gọi là can đảm mới trở về với nàng.

Nàng thầm nghĩ, trong chiến đấu Phong Vân Vô Ngân có thể thể hiện ra tu vi huyền khí tứ phẩm, đồng thời tuỳ cơ ứng biến, kiếm kỳ xuất thần nhập hóa, lần này nếu không giết hắn, thực sự hậu hoạn vô cùng.

- Nếu ta có thể thân thủ cắt lấy đầu lâu Phong Vân Vô Ngân, quả thật là một chiến công lớn! Cũng có thể cọ rửa oán khí gia tộc gặp phải bời hắn! Chỉ là không biết, hiện tại thương thế của Phong Vân Vô Ngân làm sao? Ta nghĩ hắn trải qua trận chiến vừa rồi, cũng đã là nỏ mạnh hết đà!

Nạp Lan Hoa do dự mãi, cuối cùng liều mạng, nằm rạp xuống bò về phía Phong Vân Vô Ngân. Lúc bò đến bên cạnh thi thể một gã tán tu, nàng thuận lợi cướp lấy cương đao của tán tu kia nắm trong tay.

Nàng chầm chậm bò với bên cạnh Phong Vân Vô Ngân.

Liếc mắt nhìn lại, chi thấy ngực Phong Vân Vô Ngân phập phồng, hiển nhiên còn khí tức, vẫn chưa chết hẳn. Nàng nắm chặt cương đao, trong đầu chảy qua uy thế lúc trước Phong Vân Vô Ngân liệp sát năm gã tán tu, trong lòng căng thẳng, không dám mạo hiểm trực tiếp chém giết Phong Vân Vô Ngân. Vì vậy, nhẹ giọng nói:

- Phong Vân Vô Ngân, ngươi, ngươi thế nào rồi?

Trong giọng nói, cố ý giả ra chút thiện ý.

Kỳ thực, Phong Vân Vô Ngân vẫn đang bị vây ở trạng thái âm thầm điều tức, Nạp Lan Hoa bò tới, bị Phong Vân Vô Ngân thu hết vào trong mắt. Nghe được tiếng la của Nạp Lan Hoa, Phong Vân Vô Ngân đột nhiên ngồi dậy, nhìn vào cương đao trong tay Nạp Lan Hoa.

Hít...

Vừa chạm vào ánh mắt lạnh lùng không tầm thưởng của Phong Vân Vô Ngân, Nạp Lan Hoa lập tức cảm thấy toàn thân run rẩy.

Vừa đánh một trận, tuy rằng vượt mọi khó khăn gian khổ, nhưng Phong Vân Vô Ngân có thể sống sót, tinh thần khí độ toàn thân, tâm tính, kinh nghiệm, đã được đề thăng trên diện rộng, thế cho nên, trong ánh mắt hắn, tự nhiên lẫn lộn một loại sát khí, không nên có trong ánh mắt đám người nhỏ tuổi như hắn.

- Ngươi muốn giết ta?

Phong Vân Vô Ngân lạnh giọng chất vấn.

- Không! Không có! Ta... Ta không có!

Lúc này Nạp Lan Hoa, bị Phong Vân Vô Ngân trừng, sát ý trong lòng lập tức sụp đổ.

Phong Vân Vô Ngân đạm mạc cười:

- Các ngươi đều muốn giết ta sao? Các ngươi đã muốn giết ta, ta lại không thể ngồi yên giơ cổ cho các ngươi chém, vậy không thể làm gì khác hơn là chém giết các ngươi trước!

Ngừng lại một chút, Phong Vân Vô Ngân ngẩng đầu nhìn về một mảnh trăng tàn trên bầu trời, lo lắng thờ dài nói:

- Ta đã từng chết một lần, linh hồn đến thể giới này may mắn phụ thân vào trên người Phong Vân Vô Ngân, mới có thể tiếp tục kéo dài sinh mệnh, bởi vậy, ta không muốn lại chết một lần, vạn kiếp bất phục...

Nói xong. Phong Vân Vô Ngân dĩ nhiên quay ra cười một chút với Nạp Lan Hoa.

Không gi có thể dùng văn chương đến hình dung sát khí ẩn chứa trong dáng tươi cười này! Tuyệt đối không có!

Tâm thần Nạp Lan Hoa trong nháy mắt bị thất thủ, nàng như mất hồn lạc phách nói:

- Là bọn hắn muốn giết ngươi! Là thủ lĩnh sáu đại gia tộc trong Khâu Hác Thành muốn giết ngươi! Là đám người Da Luật Trượng và Hạ Hồ Tử muốn giết ngươi! Không liên quan....

Nàng còn chưa nói dứt lời, 104 Thiên Địa Đan Điền trong nháy mắt Phong Vân Vô Ngân thu nạp thân thể, huyền khí nhàn nhạt lưu chùyển quanh thân, đoản kiếm trong tay đột nhiên đâm ra ngoài, mũi kiếm vô tình đâm vào trong yết hầu của Nạp Lan Hoa, đâm xuyên ra sau gáy nàng.

- Xin lỗi. tại ngươi muốn giết ta trước!

Phong Vân Vô Ngân rút ra đoản kiếm trong yết hầu của Nạp Lan Hoa cùng không tiếp tục nhìn ánh mắt kinh khủng như người chết của nàng kia trực tiếp đứng lên.

Trải qua thời gian ngắn ngủi khôi phục, 104 Thiên Địa Đan Điền hấp thu luyện hóa một bộ phận linh khí thiên địa rất nhỏ, khiến lúc này Phong Vân Vô Ngân chi có được tu vi huyền khí không đến nhất phẩm.

Lấy loại trạng thái khôi phục này, nếu như bị đám người Da Luật Trượng tìm thấy, ta hẳn phải chết không thể nghi ngờ. Huống chi, Bạch Mang Sơn này chỉnh là sản nghiệp của Da Luật gia tộc, Da Luật Trượng và Da Luật Phi Long hẳn sẽ rất thông thuộc với hoàn cảnh ờ đây, sẽ mau chóng tìm được ta. Trốn cùng không phải biện pháp hay, ta phải nhanh chóng khôi phục thực lực, chủ động xuất kích, diệt bọn hắn!

Phong Vân Vô Ngân suy tư chốc lát, sau đó trực tiếp khoanh chân ngồi ở bên cạnh thi thể Nạp Lan Hoa, hai tay kết xuất một thủ ấn kỳ dị, 104 Thiên Địa Đan Điền bay ra từ trong cơ thể, trực tiếp tiến nhập vào trong cơ thể Nạp Lan Hoa.

Luyện hóa!

Trực tiếp luyện hóa thi thể Nạp Lan Hoa.

Thiên Địa Bá Khí Quyết, sở dì được xưng là công pháp bá đạo dị thưởng, chỉnh là bời vì công pháp có thể luyện hóa thi thể võ giả vừa tử vong. Từ trong thi thể, hấp thu huyền khí còn chưa kịp xói mòn hết.

Mà lúc này Phong Vân Vô Ngân, chỉ có tu vi huyền khí Hậu Thiên tứ phẩm, bởi vậy hắn chi có thể thôi động Thiên Địa Đan Điền, đi luyện hóa thi thể võ giả tu vi huyền khí từ 1-5 phẩm.

Nếu như có thi thể vò giả tu vi huyền khí lục phẩm đặt ở trước mặt Phong Vân Vô Ngân, hắn cũng chỉ có thể lực bất tòng tâm, có khóc cũng không làm gì được.

Rất nhanh, thi thể của Nạp Lan Hoa, lấy tốc độ mắt thưởng có thể thấy được tan rà trong vô hình.

10 phút sau, thi thể Nạp Lan Hoa giống như hư không biến mất, trên mặt đất chi để lại thanh cương đao nàng cầm trong tay, cùng với một số đồ dùng nữ hài tử như son phấn, mặt khác... Còn có một hộp ngọc!

Hộp ngọc kia chỉnh là của ba vị trọng tài ban tặng mười đệ tử tuấn kiệt Khâu Hác Thành, dùng để đựng Thối Thể Đan và Dưỡng Tâm Đan.

-Di?

Phong Vân Vô Ngân cả kinh, vội vàng đi lên vài bước, cúi người nhặt lên hộp ngọc, mờ ra nắp hộp, nhất thời mùi thuốc thơm ngào ngạt đập vào mặt.

Dưới ánh trăng, chi thấy một viên dược hoàn màu xanh yên tình nằm trong hộp ngọc.

Không phải Dưỡng Tâm Đan, còn là cái gì?

- Uh? Nạp Lan Hoa giống ta, chỉ ăn Thổi Thể Đan, mà lưu lại Dưỡng Tâm Đan, để sau này thu được vũ kỹ cao cấp mới dùng, có thể trợ giúp lĩnh ngộ huyền bí của vũ kỹ!

Trong lòng Phong Vân Vô Ngân bừng tỉnh, sau đó thu hộp ngọc vào trong lòng.

Sau khi luyện hóa thi thể của Nạp Lan Hoa, 104 Thiên Địa Đan Điền, dĩ nhiên chùyển từ màu tối thành màu vàng! Phong Vân Vô Ngân thu 104 Thiên Địa Đan Điền vào trong cơ thể, cảm giác huyền khí tràn ngập toàn thân, như suối nước chảy, róc rách lưu động.

Bản thân Nạp Lan Hoa là tu vi huyền khí Hậu Thiên tứ phẩm, vừa mới mất mạng, huyền khí toàn thân còn chưa xói mòn nhiều lấm, vừa lúc thích hợp cho Phong Vân Vô Ngân luyện hóa.

Đương nhiên, loại luyện hóa này cùng không phải lấy tất cả tu vi huyền khí lúc người đó còn sống làm của riêng cho chỉnh mình, đơn giản chỉ là hấp thụ một bộ phận nhỏ mà thôi!

Lúc này, huyền khí của Phong Vân Vô Ngân, mặc dù còn không thể khôi phục đến tu vi Hậu Thiên tứ nhẩm, nhưng đã tương đương với tu vi huyền khí nhị phẩm đinh phong!

Chi là, Phong Vân Vô Ngân cũng không buông tha tiếp tục luyện hóa.

Không phải giữa sân còn vài bộ thi thể sao? Tuy rằng những thi thể này đã chết đi một đoạn thời gian, huyền khí trong cơ thể khẳng định đã bị xói mò thế nhưng, thịt muỗi cũng là thịt!

Phong Vân Vô Ngân đi tới bên cạnh thi thể khô quắt của tán tu chột mắt đầu tiên, lúc này, bời vì thi thể của tán tu chột mẳt đã bị xói mòn huyền khí trên diên rộng, cho nên thân thể đã rất thấp, chỉ còn không đủ một thước hai

- Mồ hôi, huyền khí biến mất rất nghiêm trọng, phòng chừng, không đủ một phần mười rồi.

Nếu như lúc trước tán tu độc nhàn có tu vi huyền khí Hậu Thiên thất phẩm, lại vừa mới chết mất, vậy thì Phong Vân Vô Ngân khẳng định không có năng lực luyện hóa, chi là lúc này, muốn luyện hóa thi thể của tán tu độc nhãn cùng không phải việc khó gì.

Phong Vân Vô Ngân lại khoanh chân mà ngồi, hai tay kểt ấn... 104 Thiên Địa Đan Điền ùa lên, vào trong thân thể khô héo nghiêm trọng của tán tu mắt chột kia.

Trong khoảng khắc liền luyện hóa xong thi thể của tán tu độc nhàn.

Chỉ bất quá, sau khi luyện hóa thi thể tán tu chột mất, ánh sáng 104 Thiên Địa Đan Điền chi hơi sáng lên một chút, tựa như cùng không có biến hóa gì lớn. Xem ra, xác thực không thể tinh luyện ra nhiều ít huyền khí từ trong thí thể tán tu chột mắt.

Phong Vân Vô Ngân đã sớm ngờ tới sẽ phát sinh loại tỉnh huống này, cũng không thất Vọng, lật qua nhìn, chi thấy vị trí thi thể tán tu chột mắt nằm lưu lại một bình nhỏ thô mài bàng đá, hai trang sách nhỏ cổ xưa bàng giấy mặt khác, còn có một túi tiền, cùng với quần áo, thiết chùy của tán tu chột mắt.

- Ừm? Những thứ này là cái gì?

Phong Vân Vô Ngân trực tiếp cúi người, nhặt lên cái bình thô bàng đá,và hai trang sách nhỏ, cùng với túi tiền, đều ném vào trong ngực.

Phong Vân Vô Ngân cùng không tinh tế kiểm tra chiến lợi phẩm, bởi vì theo thời gian xói mòn, huyền khí còn sót lại trong những thi thể này ở đây đều xói mòn vô cùng nhanh chóng, chậm lại thêm một giây, giá trị luyện hóa của những thi thể này lại yếu hơn một phần.

Phong Vân Vô Ngân bắt đầu ngựa không dừng vó luyện hóa thi thể ờ đây.

Phong Vân Trường Thiên, Hồ Dã, Nạp Lan Phu, tán tu cầm cương đao, tán tu cầm trường kiếm, tán tu cầm chiến phủ, tán tu cầm thiết thương...

Đương nhiên, tuy rằng lúc trước khi chết những tán tu này đều có được tu vi huyền khí Hậu Thiên lục phẩm, bất quá, bọn họ đã từng bị nội thương, vi huyền khí giảm rất nhiều, còn nữa, bọn họ đã chết một thời gian, huyền khí cùng xói mòn một bộ phận lớn, bởi vậy, thích hợp luyện hóa.

Theo từng bộ thi thể hư không biến mất, bốc hơi lên trong vô hình, quy luật vận động của 104 Thiên Địa Đan Điền đều nhanh hơn, màu sắc, cũng càng lúc càng sáng.

Rốt cuộc, tất cả thi thể đều bị Phong Vân Vô Ngân dùng Thiên Địa Bá Khí Quyết luyện hóa hết, Phong Vân Vô Ngân thu nạp 104 Thiên Địa Đan Điền vào trong cơ thể, đánh giá, lúc này mình đã khôi phục huyền khí tu vi Hậu Thiên tam phẩm đỉnh phong rồi.

Phóng 104 Thiên Địa Đan Điền ra ngoài thân thể, lệnh chúng ẩn nấp trong thiên địa, Phong Vân Vô Ngân bắt đầu thu nhặt chiến lợi phẩm lưu lại trên mặt đất, thu toàn bộ vào trong lòng.

Thi thể ba người Phong Vân Trường Thiên, Nạp Lan Phu, Hồ Dã ở hai bên, còn có quần áo, vũ khí và ba hộp ngọc khác của bọn họ.

Bốn gã tán tu để lại vũ khí, quần áo, cùng với bốn túi tiền, ngoại trừ vậy không còn vật nào khác.

Vừa mới thu hết chiến lợi phẩm, chân trời phía đông đột nhiên hiện lên màu khói lửa, nổ ra trên không trung, loang lổ hình thành một đóa hoa, xinh đẹp tuyệt luân.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.