“Liễu phi tỷ tỷ tức giận lớn như vậy sao, cẩn thận nhiều nếp nhăn đó!” Mị Cơ yêu mị cười nói, thấy tức giận trên mặt Liễu phi càng sâu, thế này mới nói rõ ý đồ đến, “Hai vị tỷ tỷ, hôm nay muội muội tới tìm các tỷ cũng không phải là vì đấu võ mồm cùng các tỷ, mà là muốn cùng các tỷ đi gặp vị Thái Tử Phi điện hạ vừa mang về đến kia!” Sau đó cho các ngươi đấu với nàng ta, ta tới ngồi thu ngư ông thủ lợi. Mị Cơ lại bổ sung một câu ở trong lòng.
“Tùy ngươi!” Liễu phi hừ lạnh một tiếng, ngạo mạn quay đầu, lôi kéo tay Dung phi thẳng ra hoa viên.
“Sớm muộn gì các ngươi cũng sẽ đẹp mặt!” Mị Cơ hung tợn trừng mắt nhìn hai người phía sau lưng nàng một cái, lập tức đi theo.
Ở phủ thái tử tĩnh dưỡng hơn nửa tháng, thân mình vốn dĩ suy yếu của Tống Vãn Ca hồi phục không ít, sắc mặt tái nhợt ngày càng hồng nhuận, chỗ sau cổ cũng không đau đớn nữa.
Giờ phút này, nàng đang miễn cưỡng ở trên lan can trong đình viện, không chút để ý ngắm nhìn và thưởng thức những đoá hoa nở rộ trong ao sen, hoa sen trắng dưới ánh mặt trời chiếu rọi có vẻ tuyết trắng thánh khiết. Mùi hoa trong trẻo nhưng lạnh lùng chui vào trong mũi, bất giác khiến suy nghĩ sâu kín trong lòng có chút lung lay.
Mấy ngày qua, Vũ Văn Huyền Băng đối với nàng là che chở đầy đủ, hết sức yêu thương, trừ bỏ lâm triều cùng làm việc công, gần như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-hoang-du-lanh-phi/1886714/quyen-2-chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.