Hổ Khiếu quốc.
Diên Chí môn, trong đại sảnh cung điện xa hoa sáng ngời, Vũ Văn Huyền Băng trên mặt đeo mặt nạ màu bạc, lười biếng ngồi trên chiếc ghế chạm trổ tinh mỹ xa hoa, ngón tay thon dài trắng nõn nhẹ nhàng nắm tay vịn, môi mỏng lạnh như băng mím chặt thành một sợi dây nhỏ, quý khí cùng với khí lạnh trong phòng quyện vào, không khí hết sức áp lực.
"Sao, Tuyệt Mệnh vẫn chưa trở về ư?" Tầm mắt lạnh lẽo âm hàn của Vũ Văn Huyền Băng (thái tử Hổ Khiếu quốc từng đến Long Đằng quốc đã nhắc đến trong đoạn tóm tắt) lạnh lẽo âm hàn lần lượt đảo qua mấy gã đàn ông mặc áo đen nửa quỳ xuống, tiếng nói bình tĩnh đến không hề gợn sóng nghe lên lại khiến cho người ta tự dưng run rẩy sợ hãi. "Bổn tọa đã thả bồ câu truyền thư không dưới ba lần rồi, sao còn chưa thấy bóng dáng?"
Đang nói, chỉ thấy một người đàn ông mặc quần áo màu đen, trên mặt đeo nửa chiếc mặt nạ chế ra từ ngọc lưu ly từ từ tiến vào.
"Môn chủ vội vã thúc giục ta trở về như vậy, hẳn là có nhiệm vụ gì muốn ta đi hoàn thành phải không?" Người đàn ông áo đen tự tìm một cái ghế ngồi xuống, miễn cưỡng liếc Vũ Văn Huyền Băng một cái, mới mở miệng nói.
"Ngươi còn biết bổn toạ là môn chủ của Diên Chí môn à, cho ngươi một nhiệm vụ còn cần bổn tọa dùng bồ câu đưa thư ba lượt bốn mời thúc giục, cái giá của ngươi - đệ nhất sát thủ ở đây còn lớn hơn so
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-hoang-du-lanh-phi/1886676/quyen-2-chuong-1.html