Ngủ thẳng một giấc tự nhiên tỉnh lại, Tống Vãn Ca miễn cưỡng mở mắt chỉ thấy thân thể nho nhỏ của Nguyệt Vãn Trần thân mật áp vào lòng mình, một đôi tay nhỏ bé chặt chẽ mà ôm thắt lưng của mình, khuôn mặt nhỏ nhắn hồng nhuận đáng yêu, cánh mũi hơi hơi lay động, do đắm chìm trong lúc ngủ mơ vui vẻ.
Tiểu tử này, ngủ thật là say, tối hôm qua nghe chuyện xưa nghe đến mệt mỏi luôn rồi.
Tống Vãn Ca đưa tay sờ sờ khuôn mặt nhỏ nhắn của Nguyệt Vãn Trần, dời đi tay nhỏ bé của nó, động tác êm ái, e sợ đánh thức nó. Giúp nó kéo tốt góc chăn, lập tức đứng dậy.
Đi tới phòng ngoài, Lộng Hoa và Lộng Ảnh sớm đã đem dụng cụ rửa mặt chuẩn bị cho tốt, thấy chủ tử nhà mình đi ra, lập tức tiến lên thu xếp ở trên người nàng. Nhanh chóng rửa mặt chải đầu.
"Bây giờ là giờ nào rồi Lộng Ảnh?" Sau khi sửa soạn thoả đáng xong xuôi, Tống Vãn Ca thản nhiên mở miệng hỏi
"Bẩm nương nương, qua một giờ nữa, sẽ tới giờ... “ Lộng Ảnh lên tiếng trả lời, ngẩng đầu nhìn Tống Vãn Ca một cái, miệng mở ra, dáng vẻ muốn nói lại thôi.
"Có gì nói thì cứ nói đi, ấp a ấp úng làm gì?" Tống Vãn Ca thoáng nhíu mày, nàng không thích nói chuyện với người nói không trôi chảy.
"Nương nương, hôm nay đã đến ngày mười bảy, theo quy củ trong cung, ngày mười bảy mỗi tháng, vào ngày này trừ Hoàng phi nương nương ra, tất cả tần phi đều phải đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-hoang-du-lanh-phi/1886666/quyen-1-chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.