Lúc này đây, Long Ngự Tà dường như phá lệ nhiệt tình, cũng không tàn bạo như lần đầu. Hắn một mực đốt lửa trên người Tống Vãn Ca, cố gắng dò xét mỗi một chỗ mẫn cảm trên người nàng, không buông tha bất cứ chỗ nào.
Tuy ít đi tàn bạo, nhưng lại tăng thêm điên cuồng cùng bá đạo. Hắn không cho phép Tống Vãn Ca có mảy may phản kháng, vẫn chặt chẽ dây dưa với nàng, cùng nàng thà chết triền miên.
Thẳng đến đêm khuya, khi Tống Vãn Ca mệt đến mê man, Long Ngự Tà mới không thể không buông nàng ra, không cam tâm từ trên người nàng rời khỏi (vậy mà còn chưa đủ hở anh, em phục =]]).
Long Ngự Tà nghiêng thân thể, lẳng lặng nhìn Tống Vãn Ca mệt mỏi ngủ say, tâm tư phức tạp không hiểu được. Cùng lúc, hắn điên cuồng hành hạ nhục nhã nàng đến khi hưởng thụ được khoái cảm để trả thù, nhưng, hắn vừa thấy đau khi nàng đau, bị thương như khi nàng bị thương.
Long Ngự Tà thật không ngờ, Tống Vãn Ca lại đặc biệt như thế, không giống người thường. Trừ xinh đẹp tuyệt thế, cướp hô hấp người, câu hồn người, nàng so với công chúa Khuynh Thành trong tưởng tượng của hắn hoàn toàn không giống nhau. Nàng lan tâm tuệ chất, băng tuyết thông minh, tài tình, có tư tưởng, có trí tuệ, có đảm lược. Nàng rõ ràng chỉ là một cô gái mười bốn tuổi, nhưng ý chí kiên cường và tâm địa cứng cỏi của nàng đã vượt xa tuổi của nàng.
Nước mất nhà tan, nàng không dứt hy vọng, lại còn mang theo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-hoang-du-lanh-phi/1886626/quyen-1-chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.