Hà Linh gõ cửa rồi bê luôn khay thức ăn lúc nãy vào cho phòng Quốc .Cô biết anh là một người dù có chuyện gì xảy ra nữa thì anh cũng sẽkhông bỏ bữa. Vì vậy nên cô mới nay ra ý kế hoạch hay này. Như dự đoánvừa mở cửa phòng ra thì Quốc cũng lấp ló ở cửa như là để xuống bếp. Mỉmcười với anh cô bước vào trong với dáng vẻ nhẹ nhàng. Đặt khay thức ănxuống, cô quay người lại nói với anh:
-Em xin lỗi vì chuyện lúc nãy, thôi chúng ta có gì bỏ qua hết cho nhau nhé. Còn chuyện gì để tương lai tính.
-Thật là em nghĩ vậy.
-Thật mà.
Quốc nhìn sâu vào cái đôi mắt long lanh kia. Quả thật đôi mắt cô ta tỏ vẻrất ư là chân thật và không thêm chút giải dối. Nhưng đối với một ngườibỗng nhiên đối xử tốt với mình thì anh cũng cần phải phòng tránh. Cườiậm ừ cho xong, anh bắt đầu cầm đôi đũa và ăn. Theo Thư lâu ngày anhcũng dần học cho mình thói quen, ăn thì chỉ nhìn vào bát thôi nhưng vớitrình độ mắt bồ câu trâu hai con vẹn hai kia thì anh cũng không chịu nổi mà phải cất lời đuổi khéo.
-Sao em không ăn đi mà cứ nhìn anh.
-À, em chỉ muốnxem cảm nhận như thế nào về thịt hầm kia thôi mà vì hôm nay chính tay em đã nấu cho anh đấy.
-Ừm ngon, ngon lắm.-Quốc gật đầu qua loa rồi tiếp tục vào công trình ăn cho hết bữa.
Thấy anh ăn cơm với thịt có vẻ khó nuốt, Hà Linh liền đứng dậy đi đến gócbàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-gia-kho-tinh-em-yeu-chi/2431227/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.