Đúng 9h30 Quỳnh Thư và Thanh Hà đã về đến sân bay để trở về Hà Nội.Mọi kế hoạch ở Đà Lạt họ đã hoàn thành xong hết rồi. Hải Bò đã bị bắt từ mấy hôm trước , đương nhiên người lập công là chú công an đẹp traiHoàng Dương. Còn Mỹ Kim con gái ông ta đã được đưa vào trại cải tạothanh niên do vi phạm nhân cách và có dấu hiệu nghiện ngập. Thế là nỗilo Đà Lạt đã được trút bỏ. Đà Lạt hôm nay đã khác Đà Lạt của những ngàytrước.
Hẹn nhau ở cổng cọ gần sân bay,Thanh Hà đợi Quỳnh Thư đến rồi mới bước vào. Nhưng có một điều mà côkhông ngờ rằng, lũ học sinh và cả những giáo viên kia nữa đã tập trungđông đủ tại sân khách sân bay tiễn hai người.
Một dòng chữ vàng trên băng zôn đỏ chói đã làm xuyến xao trái tim của haicô nàng về con người Đà Lạt:" Tạm biệt hai cô, chúng em yêu cô và mãimãi nhớ đến cô". Khi nhìn dòng chữ cùng tiếng hát Tạm biệt nhé được vang lên mà Thanh Hà và Quỳnh Thư không cầm được nước mắt mà nhanh chóngđến ôm lũ trẻ. Chúng thật sự đã lớn rồi.
-Các em, sao lại dám trốn học tập thể có muốn cô cho vào sổ ghi đầu bài không hả?
Sau lời trách móc, lũ trẻ xúm lại hai cô gái kia:-Cô ơi cô đừng bỏ tụi em,cô ghi tụi em vào sổ ghi đầu bài cũng được, cô ở lại đi tụi em sẽ ngoanngoãn và không để cô phiền lòng nữa đâu ạ.
-Các em thân yêu của cô, hãy chăm học lên nhé! cô hứa cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-gia-kho-tinh-em-yeu-chi/2431221/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.