Bởi vì Thẩm Tử Ngôn chạy tới đây, nên trong hai ngày nghỉ luân phiên, Lương Trản phải xem đi xem lại mười mấy lần đoạn cuối trong video phát sóng trực tiếp của mình.
Nếu như chỉ xem thôi thì không sao, vì dù sao thì Kỷ Đồng Quang cũng rất bắt mắt, nhưng sau mỗi lần xem, Thẩm Tử Ngôn lại phải đọc một loạt các bình luận phía dưới.
“Trời ơi, tôi cũng muốn được anh đẹp trai gọi tên một cách dịu dàng như vậy!
“Tôi thực sự ngưỡng mộ chị bác sĩ Nha khoa đó, huhuhu…!”
“Có thực sự đẹp như mấy người nói không? Tối thấy cũng khá bình thường mà, tôi chỉ mới xem đi xem lại có tám trăm lần thôi chứ mấy.”
Và cứ như vậy, liên tiếp không ngừng.
Lương Trản thực sự không hiểu, Thẩm Tử Ngôn tìm được thú vui gì trong việc đó: “Cậu có thể ngừng đọc được không?”
Thẩm Tử Ngôn nằm trên ghế sofa tỏ vẻ từ chối: “Mọi người đều đang ngưỡng mộ cậu mà cậu vẫn không vừa ý sao?”
“Đó là bởi vì bọn họ hiểu lầm.” Lương Trản trợn tròn mắt.
“Tớ thấy cũng không hẳn.” Cô nàng họa sĩ bật dậy khỏi ghế sofa, vẻ mặt hóng chuyện, ngữ điệu khoa trương: “Hôm đó anh ấy bế cậu về, cảnh tượng ấy dịu dàng cỡ nào thì thôi khỏi phải bàn, hơn nữa, anh ấy vừa về nước đã tới tìm cậu, tớ cảm thấy người ta thực sự muốn theo đuổi cậu đó.”
Tất nhiên là Lương Trả bảo rằng cô ấy đang nói nhăng nói cuội.
“Thôi đi, anh ấy không ghét tớ là tốt lắm rồi, còn theo đuổi tớ? Tớ thấy gần đây cậu nhận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-em-keu-anh-ve-nuoc-ket-hon/1710821/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.