Cõi lòng Tông Hàng bừng nắng hạ. 
Nghe ý của Long Tống, quý cô họ Dịch này đã có phần buông lỏng, khả năng sẽ đồng ý giúp đỡ. 
Hắn cảm thấy mình nhìn người rất chuẩn, nhất thời quên mất “tâm lý méo mó”, “nhân cách phản xã hội” cũng là lời bình hắn từng ban cho cô. Hắn khoe với A Phạ: “Cậu xem, tôi đã bảo mà, đừng nghĩ người ta xấu xa như vậy!” 
A Phạ không muốn so đo với cái loại não bị nước vào này một chút nào. 
Trời không còn sớm nữa, Long Tống nhắc Tông Hàng nên về thôi: Y còn đang tính đi dạo phố chụp mấy pô ảnh, lấy khu chợ đêm làm cảnh nền để chụp tấm hình Tông Hàng lái xe tuk tuk của khách sạn. 
Tất nhiên, ảnh chụp là để gửi cho Tông Tất Thắng, viết caption gì kèm theo y cũng đã nghĩ xong rồi: Tông Hàng trải nghiệm cuộc sống của tài xế xe tuk tuk khách sạn, chở khách đến điểm tham quan chợ đêm. 
Cốc nước của Tông Hàng chỉ còn lại mỗi đáy. Long Tống lượn phố chọn cảnh trước, bảo hắn uống xong hẵng tới tụ họp. 
Thanh toán rồi đi ra, đương lúc chợ đêm sôi động nhất. Quán rượu của Dịch Táp làm ăn rất thuận lợi, chẳng những chật kín khách mà ngay cả bên ngoài cũng đầy người đứng vây quanh. Không biết họ đang tán gẫu điều gì thú vị, thi thoảng lại rộ lên những tràng cười lớn. 
Tông Hàng hơi hậm hực, cảm thấy mình như bị sự náo nhiệt này cho ra rìa, ngoái đầu lại nhìn đến mấy lần. 
Lần cuối 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-duong-luan-hoi/3058459/quyen-1-chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.