Tông Hàng uống liền mấy ngụm nước bẩn, lúc liều sống liều chết ôm lấy cái sào trèo lên bục thì thuyền cá cũng vừa vặn tới gần.
Đản Tử và một gã người Thái hùng hổ nhảy lên sân phơi, thẳng chân đạp đầu Tông Hàng, rồi giẫm lên lưng hắn. Tông Hàng đau đến mức cơ thể co quắp, nhưng vẫn nhớ được chuyện quan trọng, gắng sức bò về phía Dịch Táp. Lê Chân Hương chưa từng gặp phải cảnh này, chị sợ hãi kêu to: “Làm gì đấy, chết người đó! Đừng đánh nữa!”
Nghe thấy tiếng ồn, Đinh Thích từ trên giường ngồi dậy, có điều không đi ra mà chỉ lặng lẽ quan sát diễn biến qua cánh cửa để mở: Đây là chuyện người ta, không đến lượt hắn tham gia.
Dịch Táp lạnh lùng nhìn một màn này, chẳng hiểu mấy người kia đang diễn vở gì, trong lòng cảnh giác nhiều hơn là tò mò. Cô ngồi lại xuống ghế, để cái bát gốm lên mặt bàn.
Ngược lại, Trần Hói mất kiên nhẫn, giơ tay đập mạnh xuống mặt bàn, gầm lên: “Có còn quy củ không đây?”
Đản Tử nghe gã rống, dừng sững lại một hai giây.
Đúng vậy, quy củ.
Trong xóm nổi này có luật bất thành văn, không cần tuyên bố ra miệng, nhưng ai ai cũng ngầm biết rõ, chẳng hạn như các hộ gia đình ở đây được chia thành bốn cộng đồng lớn: Cam, Thái, Việt, Hoa, các cộng đồng tự quản lý, không can thiệp, nhường nhịn lẫn nhau, không thể vượt qua ranh giới, đặc biệt là không thể nhúng tay vào chuyện nhà người khác.
Mà trong cộng đồng người Hoa,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-duong-luan-hoi/3058439/quyen-1-chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.