Tông Hàng trở lại phòng, thấy Dịch Táp quả nhiên lại nằm trên giường, quần áo ướt sũng cũng không đổi.
Do dự mấy lần, cuối cùng hắn vẫn mở miệng nhắc nhở: “Dịch Táp, cô như vậy sẽ bị cảm.”
Dịch Táp kéo vỏ gối ra che đầu lại.
Ý tứ này quá rõ ràng rồi, Tông Hàng ngồi thẫn thờ trong phòng: Hai ngày trước có Đinh Ngọc Điệp ở đây còn tốt hơn chút, lúc Dịch Táp không nói gì, hắn còn có thể nói chuyện phiếm giết thời gian với người khác…
Hắn ra ngoài tìm ô quỷ, ô quỷ trước sau như một vẫn không muốn gặp hắn, bị hắn chọc thấy phiền, xoay người một cái đi ra hồ lớn.
Lại đi tìm ông chủ, ông chủ là một người đàn ông trung niên góa vợ, đang ngồi trước ti vi xem “Tình yêu nông thôn” mà cười ha hả khoái chí, cũng lười nói chuyện với Tông Hàng. Tông Hàng mượn ông ấy sách đọc, ông ấy lục lọi nửa ngày, cuối cùng nói: “Hay là cậu xem ti vi với tôi đi.”
Tông Hàng không muốn xem ti vi, lại nhàm chán cùng cực quay về phòng.
Vừa vào phòng đã xem Dịch Táp, cô đại khái là đói bụng, đang đứng bên bàn, bưng bát chán ngửa đầu húp.
Tông Hàng vội la lên: “Cái đó nguội rồi…”
Nói chậm một bước, cô đã uống xong, vứt bát đùng một tiếng xuống, cầm khăn lau khóe miệng, không đầu không cuối hỏi: “Đinh Ngọc Điệp đi rồi?”
“Đi rồi.”
“Sao cậu chưa đi?”
Tông Hàng sửng sốt: “Tôi đi đâu?”
Dịch Táp loẹt xoẹt lê dép về giường,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-duong-luan-hoi/3058330/quyen-3-chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.