Lại đến bến thuyền khi trước.
Thật đúng là cảnh còn người mất, cứ như đã qua mấy đời.
Lúc Dịch Táp đi lấy xe, Tông Hàng đi dạo ngắm nghía bến thuyền: Mười năm qua, ngoại trừ lớn lên, cuộc sống của hắn chẳng có lấy một lần trắc trở, nhưng mấy tháng nay thì lại thực sự gom hết nhấp nhô cả đời một người thường.
Liếc mắt, chợt thấy trên cột điện dán thông báo tìm người.
Hắn ghé lại nhìn.
Dịch Táp dắt xe qua đây, từ xa trông thấy Tông Hàng đang loanh quanh tại chỗ, ngửa đầu xem cột điện, lại cúi người nhìn quảng cáo trên vách tường.
Cô lấy làm lạ: “Cậu làm gì thế?”
Tông Hàng lúc này mới hồi thần, khuôn mặt giấu sau kính râm đỏ ửng vẻ khẩn trương: “Dịch Táp, Tỉnh Tụ đang tìm tôi.”
Tỉnh Tụ?
Dịch Táp nghĩ một lúc mới hiểu ra là cô thợ mát xa kia.
Thông báo tìm người không phải cho đại chúng mà là có người cố ý viết cho người đọc hiểu xem.
“TH, đang tìm cậu, hãy liên lạc với tôi.”
Kí tên Tỉnh Tụ, phía sau là một dãy số điện thoại.
Không chỉ một tờ mà trên cột điện, trên tường, trên vách lều đơn sơ dựng bên hồ đều có.
Dịch Táp lấy điện thoại ra chụp một tấm rồi bảo hắn: “Đừng động vào, đừng xem nữa, đi thôi.”
Tông Hàng nghe theo, chạy đuổi theo cô, trống ngực đập dồn.
Dịch Táp nói: “Cậu phải phân cho rõ, rốt cuộc là Tỉnh Tụ đang tìm cậu hay là Đinh Thích đang tìm cậu.”
Đinh Thích,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-duong-luan-hoi/3058326/quyen-3-chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.