Khi Tô Loan Loan tỉnh lại thì đã là buổi trưa của ngày hôm sau.
Lúc cô nhìn thấy mình đang mặc một bộ đồ ngủ màu trắng nhăn nhúm lạ hoắc ở trên người thì...
“A a a a a a!”
Đáng chết!
Không phải là sau khi say rượu cô đã bị cái gì đó rồi chứ?
Cửa phòng lập tức bị đẩy ra, Mặc Duy Nhất vọt vào: “Sao thế sao thế?”
Tô Loan Loan im lặng, đầu tiên là chán ghét nhìn cái tạp dề màu hồng trên người Mặc Duy Nhất, sau đó lại nhìn vào cái nồi trên tay cô ấy…
“Sao tớ lại ở nhà cậu thế này?”
Cô nhớ tối hôm qua sau khi cô rời khỏi nhà họ Tô thì chạy đi uống rượu, kết quả gặp phải một tên bướm hoa cứ lải nhà lải nhải, hình như cô đã đánh anh ta, còn đập phá rất nhiều thứ nữa, rồi sau đó…
Tô Loan Loan xoa xoa huyệt thái dương, đầu đau như búa bổ, làm thế nào cũng không thể nhớ ra nổi.
“Tớ đã nói bao nhiêu lần với cậu là không được uống nhiều rượu như vậy, bây giờ cậu đã biết say rượu nôn nao khó chịu như thế nào rồi chưa, chờ đó, tớ đi lấy trà giải rượu cho cậu.” Mặc Duy Nhất cằn nhằn một hồi rồi nhanh chóng bưng trà giải rượu tới.
Tô Loan Loan nhìn dáng vẻ hiền dịu của cô ấy mà cảm thấy có chỗ nào đó kỳ lạ: “Mặc Tiểu Sắc, cậu thay đổi tính nết từ lúc nào vậy?”
Mặc Duy Nhất là ai chứ?
Độc quyền hầu như tất cả dịch vụ ăn uống, các ngành nghề vui chơi giải trí ở Nam Thành,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-day-muon-ly-hon/207340/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.