——————————————————————————–
Đem đống công văn phiền phức thật mạnh quăng lên án tử (cái bàn dài),Lãng Tà đau đầu xoa bóp thái dương, thấp giọng nguyền rủa: “Tên hoàng đế chết tiệt ngu ngốc này, dựa vào cái gì muốn ta giúp hắn phê tấu chương?! Không lo làm hoàng đế thì mau mau cút xuống cho ta! Nhìn đã thấy phiền!!!”
Quản gia đứng một bên lập tức săn sóc quạt quạt: “Vương gia ngài trước nghỉ ngơi một chút đi! Tấu chương của người như vậy là vẫn còn ít mà! Người không thấy chồng tấu chương của thừa tướng đại nhân đâu, so với ngài còn hơn gấp vài lần a! Ta hồi nãy nhìn thấy a, mặt của thừa tướng đại nhân tái xanh cả rồi!”
“Phải không?” Lãng Tà ha hả cười, “Xứng đáng! Bất quá…… Thời đại thái bình thịnh thế này sao vẫn còn lắm kẻ khoái nói nhiều như vậy a! Ngươi xem xem, đây là cái gì? Tỉnh Hà Bắc có một tiểu hài tử leo lên cây rồi không thể xuống, cư nhiên lên lớp nói phải ngắt rụng tất cả cây cối ở tỉnh Hồ Bắc?! Phủ đài đại nhân nơi này chung quy là ngu ngốc hay là kẻ điên đây a?! Còn có này, vì nền kinh tế phồn vinh của bổn quốc, thượng thư đề nghị mại miêu vi sinh (bán mèo kiếm sống),bởi vì năng lực sinh sản của mèo rất mạnh, hơn nữa tiêu hao lương thực không nhiều như heo…… Đây đều là cái loạn thất bát tao gì?! Những người này tất cả đều nhàn quá hóa rồ rồi sao?! Có phải là đang chờ ta dẫn quân đánh vào hoàng cung đem tên hoàng huynh ngu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-dao-vuong-gia-dieu-ngoa-cong-tu/2460235/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.