Để xua tan đi không khí màu hường khá gượng gạo này, đột nhiên từ trong suy nghĩ Viên Viên buộc miệng:
"Sếp à, tôi bị bỏng trong giờ làm việc, cho công việc vậy có được xem là tay nạn lao dộng không! Có được công ty quyết toán tiền bồi thường lao động không?"
Thành Hạo đang bôi thuốc rất tỉ mỉ cũng phải cúi đầy lên mà trầm giọng:
"Không thấy đau sao mà còn nói vậy? Em không xót nhưng tôi xót. Chú ý bản thân cho tốt đi."
Không để cô kịp đáp lại, Thành Hạo lại tiếp tục cúi xuống cẩn thận mà bôi thuốc cho cô.
Tình hình này là sao? Cô đang muốn xóa tan cái không khí căng thẳng này cơ mà tại sao càng nói không khí lại càng thấy lạ?
Viên Viên nhìn một màn ôn nhu trước mặt này không khỏi có chút rung đông.
Chưa từng có ai quan tâm cô đến nhường này. Có chút muốn ỷ lại, có chút muốn dựa vào.
Thành Hạo bôi thuốc cho cô xong, liền đi vào phòng nghỉ, lấy ra một bộ váy mới đưa cho cô.
"Mặc vào đi, tôi làm rách rồi."
Vừa nói vừa nhìn xuống phía chiếc tất đã bị cậu xé rách.
Viên Viên cũng ngượng ngùng mà nhận lấy rồi đi vào phòng thay đồ.
Bọn họ ngượng ngùng lại vậy nhưng bên ngoài lại đầy rẫy sóng gió. Trong nhóm chat riêng của công ty không có Thành Hạo, liên tục vang lên thông báo.
Nhân Viên A: Trời ạ tin được không? Giám đỡ lạnh lùng giết người bằng ánh mắt vừa bế Khương thư ký
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-dao-tong-tai-yeu-ta/2884588/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.