Viên Viên nhìn cổng cô nhi viện, những dòng kí ức ngổn ngang cứ tràn về khiến cô trầm ngâm chỉ đến khi Thành Hạo chạm vai cô cô mới bừng tỉnh.
"Xuống xe thôi, Viên Viên. Không sao, tôi sẽ bảo vệ em."
Thành Hạo mở cửa xe cho cô, dìu cô xuống. Đứng trước cánh cổng cô nhi viện, nơi cô đã sống 7 năm không mấy vui vẻ. Tâm trạng Viên Viên có chút trùng xuống bọn họ cứ thế tiến vào. Đi thẳng đến phòng của Viện Trưởng.
Bọn họ cứ tiến vào, không mảy mau suy nghĩ có kẻ theo sau. Một cô gái đứng từ trên tầng nhìn xuống bọn họ. Tâm tình không biết ra sao cũng chẳng biết là người tốt hay người xấu.
*Phòng Viện Trưởng
"Viện Trưởng Đào. Đã lâu không gặp. Cũng phải gần 15 năm rồi nhỉ."
Viên Viên vừa nhìn cửa mỉm cười nhẹ với vị Viện Trưởng Đào trước mặt. Dáng vẻ đạo mạo, hiền từ, chất phác của bà ta khiến mọi người bị đánh lừa.
Nhưng chính những người đã từng sống ở đây mới biết sự thật bà ta độc ác đến cỡ nào.
"Tiểu Viên, cháu đã lớn nhường này rồi. Nhớ lúc nhỏ cháu vẫn lẽo đẽo theo ta. Bây giờ có công ăn việc làm ổn định hết rồi. Ta vui thay cho cháu đó."
Viên Viên nhìn bà ta, trong lòng không khỏi dậy lên một cỗ kinh tởm.
Nhớ năm đó, bà ta đã nuôi dạy bọn họ ra sao. Đã bán đi các chị của cô ra sao cô đều biết hết.
Như kế hoạch đã dự liệu từ trước. Viên Viên nhìn bà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-dao-tong-tai-yeu-ta/2884575/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.